Trang

18 thg 8, 2012

tình


Nó đã "tra tra", chàng còn "tra tra" hơn nó , dzậy mà trời xui đất khiến sao đó, hai đứa lại đụng nhau ở một cái chỗ gọi là "Tình"
Hehe...
Chàng gặp nó trong cái bối cảnh, nếu nói như những người đàng hoàng, thì hổng ra làm sao, bởi vì đó là một bữa nhậu, nhậu ra trò, chớ hông phải nhân dịp lễ, tết, hay tiệc tùng to lớn gì cả!


Chàng chính hiệu tự do, vợ chết, có học thức, có địa vị xã hội, giám đốc, giám điếc gì đó, hoàn cảnh nói chung rất ư là đủ điều kiện để cho bất cứ một em ở không nào đó thèm thuồng, mơ ước!Còn nó, có còn trẻ trung gì cho cam, đã dzậy lại không ra vẻ con nhà có giáo dục, ăn nói lỗ mãng, hút thuốc, uống bia, lâu lâu cũng có xổ "nho" và coi tất cả "chúng sinh là bình đẳng!"
Bình đẳng ở đây, với nó, có nghĩa là nó không có ý định kiếm một tay đàn ông để thỏa mãn cái tôi đang ở không của nó!
Và tất cả những người đàn ông trong bàn nhậu hôm đó, nó đều "thương" như nhau, là bạn như nhau, vậy thôi!


Suốt bữa nhậu, nó "bình đẳng" cười đùa, tếu táo cụng 100%, hát hò vang trời, vang đất, có bao nhiêu thói hư tật xấu nó cứ vô tư mà lồ lộ thể hiện.
Nó đâu có mục đích mồi chài ai mà phải cất công đóng phim con nhà, đàng hoàng, sang trọng!
Mà có muốn, thì cũng có lúc lòi ra cái đuôi cà chớn thôi mà?
Dzậy mà ngay cái bữa đó, chàng đã tỏ ra là chàng "phái" nó, và rủ những bữa sau nhậu tiếp!
Chuyện nhỏ!!!

Thì nó cũng xác định vị trí của nó như vậy, nên cứ tỉnh bơ nhận lời mời của chàng, sáng sáng cafe, chiều chiều nhóm họp nhậu nhẹt, bữa thì đông đông có vài ông bạn chung, bữa văng vắng chỉ có hai anh chị già, là chàng và nó, nghĩ là đi với chàng cũng an toàn, vì không có ai canh me ghen tuông, tạt acid, nó thì cũng rảnh, có một anh chàng sáng cà phê, cà pháo, chiều nhậu nhẹt lai rai, thỉnh thoảng lại được chàng cho ngồi ở đằng sau yên chiếc SH láng coóng, chảnh hàng với đời, cũng chẳng chết một ai!
Cứ thế mà tà tà cũng được năm, ba tháng...
Ở ngoài nhìn vào thấy thì cũng hợp lý, ở trong nhìn ra, thì cũng thấy dzui dzui, cũng cho qua được những tháng ngày trống trải của tuổi già!
Đó là nó nghĩ vậy!
Hic...

Nếu cứ đơn giản như thế thì "cuộc đời vui quá, không buồn được" như tựa một quyển sách của Trần Nhã Thụy rồi!
Cho đến một ngày đẹp trời, chàng nhắn cho nó một cái tin "Góp gạo ăn chung nhé?"
Rồi một ngày tối trời chàng nhắn cho nó một cái tin "Nhà ai nấy ở, cơm ai nấy ăn, anh (muốn) anh trả tiền, em (muốn) em trả tiền gấp đôi"
Kekeke...
Đọc tin nhắn, mắc cười quá, nó nghĩ, dzụ dzì đây ta? Cha nội này giỡn hơi bị dzui, đang bạn bè ngon trớn, đang vô tư tui tui, ông ông, chuyển thể qua chi anh anh em em, lại còn đòi ăn chia, ngủ chung, cho nó rắc rối cuộc đời dzậy ta?
Nó refly, "Tui già rồi ông ơi! Ai ở nguyên vị trí ấy, làm bạn cafe buổi sáng, bạn nhậu buổi chiều, tối mạnh ai nấy ngủ cho nó "phẻ", nếu ông còn sung thì mấy em tre trẻ có mà đầy! giá cả thì so với những bữa nhậu còn rẻ chán!!! Kakaka...

Dzậy mà chàng tự ái dồn cục, nhất quyết không tha, cứ rủ nó... nhé? nhé?...
Nó thì... em chả, em chả...
Chàng thì cứ tưởng nó làm cao, em chịu đèn thấy mẹ mà cứ ngúng nga, ngúng nguẩy như gái mới nhớn!
Nên cứ... nhé? nhé?...
Còn nó thì cứ... ứ! ứ!...
Cho đến một hôm, cái tin nó đi nhậu với mấy ông bạn cùng nhóm mà không có chàng, lúc chia tay còn ôm hôn thắm thiết, chàng điên tiết chửi nó văng mạng, nào là muốn ói, nào là tình gì mà chó, bán rao tùm lum, cho mọi người đều biết con đó là loại trắc nết, lăng loàn!!!

Mà không dám chửi trước mặt nó đâu nha, là thông qua bạn bè, là tung tin trên mạng, nó nghe kể, nó đọc thấy, vừa buồn cười, vừa tội nghiệp, chàng này già không đều...
May là tiền cafe, tiền nhậu, bữa chàng, bữa nó...
Còn tình thì "xui" quá, chưa có được một nụ hôn thắm thiết nào!
Hên nhất là cả hai đứa, chưa đứa nào có cơ hội trả tiền cho cái (muốn) của đôi bên!

Nghĩ cũng lạ hen!
Cũng là một cái hôn, nếu chàng hôn nó, thì chàng cho đó là một hành động âu yếm, yêu thương!
Còn thằng khác, không phải chàng, thì chàng "quánh giá" đó là dơ dáy, là gớm, là muốn ói!!!
Chưa kể tới chuyện nó (muốn) với thằng khác mà không phải (muốn) với chàng thì có lẽ chàng sẽ gọi nó là con dâm loàn, đĩ thỏa!!!

Hihi...
Nó nghĩ...
Bộn tuổi như mình mà còn có người ngấp nghé, tán tỉnh, cũng phái phái, phê phê...
Nhưng để dính cục dzìa mí nhau, còn ối có nhiều điều rắc rối, sướng thì chắc cũng có vài ba chục phút, nhưng cực thì nắm chắc dài dài!
Chưa kể là, tuy chàng cao to đẹp trai, chức quyền, tiền bạc rủng rỉnh, nhưng mà sao nhìn chàng quài mà nó thấy không có...xẹt lửa gì ráo trọi!

Chàng nghĩ...
Con này già, nhan sắc đã tàn phai, lại ốm đói, có mình quan tâm, chiếu cố, đã phước ba đời nhà nó, nó cứ ứ, ứ... chẳng qua là "làm giá" với mình thôi!
Mồi đã ở trước mặt, không ngon lắm, nên từ từ xơi!
Rung đùi, chàng nhẫn nha đợi...

Cho tới lúc nó nhỏ nhẹ nói với chàng, anh ơi, với anh, em không có...điện!
Thế là tan tành một mối tình...
Hehe...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lên đầu trang
Xuống cuối trang