Những người quen của nó đã rất bất ngờ khi biết nó quyết định rời bỏ cái gia đình nhỏ của nó ra đi với hai bàn tay trắng.
Trong khi, nếu ở ngoài nhìn vào, chuyện nhà nó, chả có gì mà ầm ĩ!
Không ầm ĩ mà là âm ĩ những bức phá vì đè nén.
Chuyện tưởng cứ như đùa!
Đùa là vì, một gia đình hằng năm đều có bằng khen "gia đình văn hóa" do tổ dân phố trao tặng!
Đùa là vì, một gia đình chưa bao giờ có lớn tiếng cãi vã vì xung đột...
Đùa là vì, chồng có một lối sống rất nghiêm túc, không cờ bạc, rượu chè, trai gái...
Đùa là vì, vợ đảm đang, lo làm lo ăn, đầu tắt mặt tối, toàn tâm toàn ý lo tất cả cho chồng con, bao quản hết cả họ hàng hai bên, cùng với những mối quan hệ xã hội...
Đùa là vì, những đứa con được nuôi nấng, ăn học đàng hoàng tới nơi, tới chốn...
Hic...
Nhưng không đùa, là vì, cái nền móng gia đình đó, không được xây lên bằng tình yêu đúng nghĩa, mà chỉ là cảm xúc nhất thời nên gây ra những chuỗi hệ lụy dai dẳng...
Nhưng không đùa, là vì, những thành viên chính trong đó chung sống với nhau chỉ là để khắc phục cái lỗi lầm mình vướng phải...
Nhưng không đùa, là vì, tổ ấm phải được xây trên tình yêu thương, thông cảm, chia sẻ, chứ không phải là gánh lấy trách nhiệm...
Nhưng không đùa, cho tới ngày, những trách nhiệm, bổn phận, đè nặng lên cái nền móng nhẹ tênh tình yêu thương...
Nhưng không đùa, nên rạn nứt và đổ vỡ là chuyện tất yếu phải đến...
Chỉ là, tới một thời điểm, nó nhận ra, là nó đã tình nguyện làm nô lệ cho chính cái cảm xúc của mình quá lâu!
Cho đến lúc, cái cảm xúc đó cũng bị kiệt quệ, teo tóp theo những đàn áp đến nghẹt thở, dù vô hình!
Mới đây, có người hỏi nó, thế mày có ân hận không, khi mà bây giờ phải vật vã sống một mình trong điều kiện vật chất eo hẹp và không có những dây mơ rễ má thân thuộc một bên?
Ừ nhỉ?
Nó có ân hận không ta?
Ân hận không, khi mà, tới cái thời điểm nó thất bại với cuộc sống mưu sinh, thì chính những người thân của nó, lại bồi thêm một cú đạp cuối cùng để kết liễu những kỳ vọng tình cảm mà nó dai dẳng đeo đuổi?
Ân hận không, khi mà, chợt nhìn lại, thấy mình như một công cụ để người ta tận dụng không nương tay, không bảo trì, bảo dưỡng?
Ân hận không, khi cả một quá trình sống, nó chưa từng được ưu ái, ban bố một tí gì, về cả vật chất lẫn tinh thần?
Ân hận không, khi trên đôi vai của nó chỉ được chất chồng bởi trách nhiệm và bổn phận?
Phải là con hiếu, phải là vợ hiền, phải là dâu thảo, phải là mẹ đảm đang...
Quá nhiều cái phải sơn phết lên những danh từ mỹ miều được lập trình bởi cái quy ước của khuôn mẫu, để nó, chạy hụt hơi, đuối sức mà không có được một tí quyền lợi nào động viên, tiếp sức?
Ân hận không, khi mà, giờ đây, nó không
còn gì để lo lắng, để quan tâm, để phải đôn đáo chạy ngược chạy xuôi
chỉ để phục vụ và thỏa mãn cho những cái muốn của người khác?
Chắc là không...
Cho dù, nơi nó trú ngụ bây giờ không phải là của nó, ba mẹ không còn là của nó, chồng con, dâu, cháu không còn là của nó, ngay cả tiền bạc, tài sản cũng không còn là của nó?
Nó thênh thang trở về con số không.
Không còn dính mắc gì, dù trong ý nghĩ?
Bởi vì nó biết chắc, tất cả đã giũ bỏ nó như một vật không còn giá trị sử dụng!
Và nó cũng biết chắc, nó đang là vô dụng với người, vì nó đang dụng cho chính mình!
Tất nhiên, với cái dụng cho chính nó đó, đã nảy sinh ra những cái nhìn ác cảm của người thân, người đời.
Nó thản nhiên chấp nhận những dè bĩu, chê bai, phê bình, chỉ trích, thậm chỉ đón những hòn đá to tướng ném vào nó không thương tiếc với nụ cười buông bỏ.
Bởi vì, nó đã sống với mọi người bằng tất cả trái tim và khả năng của nó có.
Bởi vì, nó đã chết với mọi người với cái hết khả năng và trái tim của nó đã bị hết máu vì những tổn thương!
Và bởi vì, nó đã kiệt sức, đã mỏi mệt, đã rã rời, qua một thời gian chạy theo những ảo ảnh!
Nhớ lại câu nói của ông già nó trước khi chết...
Phải thương mình trước con ạ, mới đủ năng lực để thương người...
Nên... nó xin dừng...
Và nó cũng xin cám ơn những đau khổ, những muộn phiền, những khinh bỉ, những lạnh lùng, những bóc lột, những xúc phạm...
Để nó, nhờ đó, được lớn lên, được trưởng thành...
Nó sẽ tranh thủ thời điểm bị vất bỏ này, để tự chữa lành vết thương, để trở về với chính nó, để dừng lại những trò chơi tưởng như là lạc thú nhưng được hình thành bằng máu và nước mắt...
Dừng được không ta?
Không ân hận hả chị? Thật không?
Trả lờiXóaHehe...
XóaHổng tin hở?
"Đùa là vì, một gia đình hằng năm đều có bằng khen "gia đình văn hóa" do tổ dân phố trao tặng!
Trả lờiXóaĐùa là vì, một gia đình chưa bao giờ có lớn tiếng cãi vã vì xung đột..."
Em nghĩ, chính cái vỏ ngoài im ắng cộng với "bằng khen gia đình văn hóa hàng năm" cũng góp phần làm nên sự đổ vỡ. Chị biết không? Những khi "Bát đĩa xô", em chẳng ngại tuôn ra những lời đanh đá nhất, hằn học nhất. Nhưng xong là thôi, em không bao giờ kìm nén.
Nếu ngày đó anh - chị, cứ giận là nói, không vừa lòng thì "choang nhau" liệu bây giờ có khác không?
Em tự đặt giả thiết như thế. Dù biết rằng thời gian không trở lại.
Chính xác như lời Tím nói! :D
XóaSự kìm nén là nguyên nhân của sự bức phá, Tím nhỉ?
XóaEm nghĩ thế đấy! Hì
Xóahình như là bài cũ phải ko chị vì hình như (lại hình như) giáo đã đọc năm ngoái rùi thì phải! nói thế để thấy là chị đã dừng được rùi mừ! giáo xin chúc mừng cho chị được giải thoát! nhưng đọc lại vẫn thấy nặng lòng quá chị à! rất thương chị và cũng thấy rằng giáo chọn cuộc sống cô đơn cũng chẳng có chi đáng nói, chỉ bình thường thui phải ko chị?
Trả lờiXóachúc chị nhận được nhìu nhìu lòng iu quý của bạn bè và những đóa hồng iu thương của tình bạn!
Hihi...
XóaMới ra lò mà giáo! w-)
dzậy hả? dzậy là giáo đã "đọc" được tâm hồn chị rùi nên thấy quen quá! hay là tại giáo cũng hơi... giống chị, phải ko ta!
Xóa8/3 chị sẽ nhận được nhìu lời chúc đẹp từ bạn bè iu thương của chị đó. chị chuẩn bị giỏ thiệt lớn để đựng đi nhe! nhìu quá thì san bớt qua giáo nhe, đừng có để MTB giành phần hết của giáo nhe chị! hic...
Thân phận của con người đều có mẫu số chung giáo ạ!
XóaNhưng tử số thì có khác biệt, giáo nhỉ?
Cái ngày 8/3 này càng làm đậm nét cái nô lệ của phụ nữ thôi giáo ơi, chị thì muốn tất cả những ngày đều là 8/3 cho cả đàn bà và đàn ông! Hihi...
có còn hơn không chị ui!
XóaMột bản tổng kêt trung thực!
Trả lờiXóaMột lập luận chặt chẽ!
Một cảm xúc dồn nén!
Một trái tim nhầm chỗ!
Một cuộc đời bị quên lãng!
Dừng- cũng là muộn!:(
Hihi...
XóaLà bảng tổng kết tài sản của một thân phận đó hong loan ui!!! ;)
- Đọc một lần ngỡ là mình hiểu bạn già của tôi, nhưng còn băn khoăn đọc lại.
Trả lờiXóa- Đọc lần nữa thấy thương vì chồng con như thế mà bạn lại ra thế! Cùng lúc này có khi tôi đang buồn hơn bạn!
- Lần cuối thì thấy bạn có lý , vỗ đùi đánh bộp đứng phắt dậy , ra đi và tôi thấy phục bạn , vào tôi chắc không làm nổi như bạn ! tôi thấy quý bạn!
Hihi...
XóaÔng bạn già ơi!
Chỉ sợ dừng chỗ này để chạy theo cái khác thôi Sỏi ơi! :D
Bạn ơi mong bạn có nhiều niềm vui và hoa nhân ngày 8/3! mong bạn khỏe nha!
Trả lờiXóaHehe...
XóaVui nhất là có một đóa hoa "mong" của Hà Nội mơ màng nè Sỏi!
Nghe xót xa thế nào... Chắc có ngày phải gặp chị quá.
Trả lờiXóaNói...chắc là có thể...chưa chắc hở ĐÁ? :D
XóaMọi chuyện trên đời đều có thể xảy ra, ai mà biết, chị.
XóaHô hô,,, có một ngày nào đó chị thấy em lù lù xuất hiện trước mặt rồi mới biết.
Sang đọc để thở dài chứ không biết phải khuyên gì, mà bạn cũng đâu cần khuyên...
Trả lờiXóaBài học khôn nào ờ trần đới này cũng phải trả gía đắc
Như thị tướng, như thị tác v.v...
8/3 Chúc bạn khinh an.
Vâng!
XóaThập như thị... ;)
Hệ lụy có lẽ là sự Bình đẳng giới ở ta mới chỉ ở khẩu hiệu thôi.Có thể những người đàn ông của bạn vô tư dựa vào những thói quen mặc định mà làm bạn bức bối nhưng chắc rằng ...họ không vô ơn với bạn,ít ra là con cháu !
Trả lờiXóaThôi nhân ngày 8/3 chúc NT thật vui !
Mình nghĩ sự vô ơn là cả một ân sủng anh HHP ạ! w-)
XóaDừng lại nơi này, để tiếp tục đi đến nơi kia! Thấy như nhuthi đã có đủ thời gian, không gian để nhìn lại mình, như một bác sĩ lăm lăm :D con dao mổ đối với bệnh nhân! Mong lành bịnh sớm!
Trả lờiXóaHehe...
XóaChỉ sợ căn bệnh đã tới giai đoạn di căn, cụ Nô ơi! :D
Em chúc Chị ngày 8-3 vui thêm chút nữa và mua may bán đắt nha .
Trả lờiXóahttp://dl9.glitter-graphics.net/pub/972/972559cscdell87l.gif
Huhu...
XóaChị thích thấy hoa hiện hữu cơ!
Hổng có thích cái link dẫn đâu MTB ui!!!! w-)
RẤT NGHỊ LƯC VÀ KIÊN QUYẾT, PHÂN TÍCH THẤU ĐÁO RÕ RÀNG, HỌP LÝ
Trả lờiXóaKHÔNG PHẢI AI CŨNG LÀM ĐƯỢC THẾ ĐÂU BẠN Ạ
Không làm được là vì người ta sợ đối đầu với con đường mới, không biết nó có chông gai không?
XóaThà người ta đi theo lối mòn cũ, đã quen thuộc!
Cho dù, có thể con đường mới sẽ thênh thang hơn, thoáng đãng hơn?
Luận ĐI&VỀ bạn như đang sở hữu tâm thế của một bậc thiền sư.DỪNG, lại dùng dằng đâu đó
Trả lờiXóatrong cái mắc xích của thời gian.Mong bạn nhảy được đến chân trời rộng mở.Tôi hình dung bạn tuy không cồng kềnh, nhưng có một nguồn nội lực thâm hậu.Mọi giới hạn sẽ bị phá vỡ khi năng lượng được phóng thích.Có lẽ, phải tự vận công thôi.Sau lưng còn sót chăng khoảng trống?8-3 là ngày của bạn.Chúc buông được gánh nặng!
Mình lại muốn tất cả ngày trong cuộc sống là ngày 8/3.
XóaBạn nghĩ cái muốn đó là ĐI hay DỪNG?
Ý muốn là nguyện,đi là nguyện,dừng cũng là nguyện.Đi là khái niệm,dừng cũng tương đối.Đi là hữu tác,dừng cũng hữu tác.Tất cả,của bạn.Chỉ còn ý nghĩ là của tôi.Một giả thiết,một phép thử.Gì nhỉ?Muốn nhận ra tôi hay là thấy bạn?Tìm sự trùng lắp hay khẳng định niềm tin?Khi đi,chân phải bước,chân trái dừng làm điểm tựa,chân trái bước,chân phải dừng làm điểm tựa.Vậy ý muốn của bạn,tôi nên đặt ý nghĩ của tôi bên nào ?...Ý nghĩ của tôi phụ thuộc vào quá khứ của tôi,phụ thuộc vào bối cảnh hiện sinh của tôi.Và bạn cũng thế!
XóaCảnh không đồng, huống chẳng đồng
Tình sinh cảm vẫn hai lòng tương duyên...
Đường nhiều ngã ba, nhưng vẫn là một đích đến, phải không bạn?
XóaNhưng mình thấy bạn đang bít đường mình đó!
Không thấy đường qua nhà bạn??? :D
Nhà mình chỉ là miếng đất mới cắm vè.Cương vực,địa giới cũng có.Nhưng vẫn trống không.Thế đấy,thời buổi bất động sản đang hụt hơi mà...!Chúc bạn thảnh thơi bước đi ngay lúc biết dừng,niềm vui trong mỗi bước chân...như đích đã thị,phải không bạn?
XóaHihi...
XóaHy vọng mình sẽ được mời ăn tân gia nhé! :D
Làm nhà thì thầm,tân gia thì lặng.Món ăn lại vụng.Khẩu vị bạn sao?Nếm thử nhé!
XóaĐời cho một mớ khổ qua
Mình mua cục thịt đem ra nấu.Và,
Khổ qua đắng,mới khổ qua
Dở ngon còn bởi vào gia vị mình !
Chẳng qua cũng là viết ra cho nhẹ lòng, cho vơi những day dứt, trằn trọc vì thật sự, HN nghĩ rằng NT đã buông xả được nhiều rồi, vết thương đã kéo da non rồi đó, mai một nó sẽ bong ra thôi NT ơi.
Trả lờiXóaHihi...
XóaAnh HN giúp NT gỡ cái lớp bong đó ra nhé? :p
Xin gửi tới NT những lời chúc tốt đẹp nhất nhân ngày 8-3.
Trả lờiXóaMình vẫn hay ghé nhà LoneLy Man đó nha!
XóaThanks bạn.. ;)
ĐI-VỀ-DỪNG-BUÔNG-XẢ...Cũng chỉ là những ngôn từ thôi! Ngôn từ và sự thật-Một khoảng cách tưởng như gang tấc nhưng thật ra NGHÌN TRÙNG DIỆU VỢI nếu thiếu một YẾU TỐ RẤT QUAN TRỌNG, đó là...Mình gởi đến tặng bạn đôi lời thơ mộc mạc của kẻ quê mùa để,may ra nhờ cái thứ ngôn ngữ DỄ HIỂU ấy mà NT THẤY ra được cái YẾU TỐ QUAN TRỌNG ẤY:
Trả lờiXóaDiệt sinh,sinh diệt với quả nhân,
Nghiệp duyên lắm kẻ vẫn phân vân,
Lăng xăng tạo tác MÊ TÌNH THỨC,
Giong ruổi đua chen LẤM BỤI TRẦN.
CHƠN TÁNH dẫu dìm nơi tục lụy,
BỒ ĐỀ chi sá giữa gian truân!
Đất trời cứ hễ còn xoay chuyển,
Ta vẫn cùng nhau hát với xuân...
Khi thấy được cốt lõi của vấn đề rồi thì dẫu ĐI-VỀ-DỪNG...Cũng chỉ là ĐI-VỀ-DỪNG...mà thôi.Hẳn nhiên những NỘI KẾT vẫn chưa thể một sớm một chiều mà hóa giải được.Nhưng ít ra NÓ CŨNG KHÔNG CÒN ẢO TƯỞNG NÓ LÀ AI KHÁC.
Xin mượn một câu của Mã Minh Bồ Tát để bày tỏ với bạn nhé!
Xóa“Nhất thiết chư pháp tùng bổn dĩ lai, ly văn tự tướng, ly ngôn thuyết tướng, ly tâm duyên tướng, tất cánh bình đẳng, bất khả phá hoại, cố danh chơn như”. :D
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Xóa“Nhất thiết chư pháp tùng bổn dĩ lai, ly văn tự tướng, ly ngôn thuyết tướng, ly tâm duyên tướng, tất cánh bình đẳng, bất khả phá hoại, cố danh chơn như”. KHÔNG SAI!
XóaTặng bạn : HOA XƯA
Tảng đá Linh Sơn ngồi bên cửa,
Ngày kia ngôn ngữ kẹt qua đây!
Ai như chiếc bóng vừa sang cõi,
HOA XƯA còn GIỮ RIẾT trong tay!!!
(Minh Đức Triều Tâm Ảnh)
1- Thực ra cái gọi là DỪNG của bạn chỉ là khái niệm tương đối.
Trả lờiXóaCứ theo lý duyên khởi thì cái này có vì cái kia có, cái này dừng thì cái kia dừng. Cái KIA là gì thì chỉ có bạn chiêm nghiệm ra. Sự dừng của cái KIA cũng tức là bạn đang có một sự cố, một tình huống, mà bạn có thể không muốn có nhưng đành chấp nhận.
2- Một xứ sở có lịch sử, một con người có lịch sử.
Lịch sử là gì? Đôi khi là sự tệ hại của ngày hôm qua nói ra để chịu đựng cái tệ hại của ngày hôm nay.
Sự chia sẻ của anh Bu lúc nào cũng như ở trong ý nghĩ của NT.
XóaCuộc sống là tương quan tương duyên với nhau, có cái gì mà tự tác, tự độc lập, tự sinh, tự tồn...đâu anh Bu nhỉ?
Vật chất tác động lẫn nhau để chuyển hóa...
Rất vui khi anh Bu chia sẻ với NT. :)
Bài viết đọc thấy buồn buồn, khi đã quyết định thì đừng vấn vương và bận tâm gì nữa hãy như câu hát của TCS " Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ" mà chị rất thích, vui lên nhé em và hôm nay ngày 8 tháng 3 rồi đó và hãy Chúc mừng ngày 8.3 của chị em mình, chúc em luôn vui khỏe và hạnh phúc.
Trả lờiXóaChị ơi!
XóaMong gặp chị để thấy NT của chị có "buồn buồn" không nè!!! :D
Khi tôi làm cuộc ly hôn với chính mình,tôi nhận ra:Giữa đôi ta một vùng trời mới mẻ,Khói sương nào đã tàn phai lặng lẽ,Khói sương nào đang góa buộc đời nhau !Khói sương không chỉ ở bên ngoài,nó đang tồn tại trong tâm tưởng.Nó huyễn hóa cuộc đời và làm sai lệch nhận thức.Rồi đẩy ta đi về phía đau thương.Chà xát tâm tư là cần ,để lành lặng vết thương.Rất mong...
Trả lờiXóaBạn ơi!
XóaĐoạn trường ai có qua cầu mới...chứng, bạn ha? :D
Mọi chuyện đều có thể dừng, riêng việc nhân ngày phụ nữ 8-3 để chúc chủ nhà thì không thể dừng được. Chúc chị mãi mãi...như thị: mạnh khỏe,bình yên, hạnh phúc.
Trả lờiXóaCó thể, cũng có nghĩa là có thể...không thể, phai không Túy?
Xóanhư thị cũng có thể: ốm yếu, bất an, đua khổ? :))
Lâu rồi quên cả viết lách, nay ghé chức NT nhân ngày 8/3 đây!!!
Trả lờiXóaChào anh Sato, tưởng đâu quên NT luôn rồi! Hihi...
XóaĐể tối về chị đọc thật kỹ nữa nha Như Thị ơi!
Trả lờiXóaNÓ có cái "Kiếp má hồng lắm nỗi truân chuyên" nhỉ?
Huhu...
XóaChị ơi! Má NÓ đen thui mà cũng truân chuyên đó!
Chị à! Chỉ muốn :bh thôi.
Trả lờiXóaDừng có Ừ nha Chị ...hehe
XóaHihi...
XóaCho chị Ừ cái đi mà, MTB ui!!! :D
Chị mờ Ừ cái là mất giá cho coi..hehe
XóaCon người chúng ta được gặp gỡ nhau là do cái nhân duyên.
Trả lờiXóaLà vợ chồng thì ngoài cái duyên còn có cái nợ nữa. Nếu không có nợ nhau thì KHÔNG THÀNH VỢ CHỒNG, mà chỉ là đơn thuần là cái duyên bè bạn.
Trong cái duyên nợ của vợ chồng thì còn có Thiện duyên và Ác duyên ;
Nếu là Thiện duyên thì người ta sống với nhau để trả nợ cho nhau trong cái duyên cầm sắt, trong cái nghĩa tào khang, trong cái đồng cam cộng khổ ân ân ái ái chan hòa mà cùng nhau đi đến trọn con đường trăm năm.
Còn nếu là cái Ác duyên thì người ta sống chung với nhau chỉ để trả nợ đời cho nhau, có thể chỉ là đơn thuần 1 người phải trả nợ cho người kia, con người kia thì tha hồ mà nhận và quay lưng lại với cái nghĩa tào khang, hai người cứ thế mà vất vả đau khổ mà sống với nhau trong cái sóng gió bão bùng thác ghềnh hiểm trở tung lên hất xuống của cuộc đời, có người cứ thế mà đau đớn đi với nhau tới ngày nhắm mắt lìa đời, có thể trong lòng của họ sẽ có lời nguyền trước khi nhắm mắt xuôi tay là "Lai sinh bất tái kiến".. hoặc giả trong quá trình sống có tạo nhiều báu phước cho đời.. thì phước đáo có thể sẽ may mắn hơn chăng, đáng lẽ phải trả nợ cả cuộc đời, thì cơ duyên trời cho tới một thời điểm nào đó, cái nợ phải trả đã trả xong trước thời hạn trăm năm, và tự nhiên cái nhân duyên ác nghiệt ấy sẽ tự nhiên chia lìa.
Cho nên hãy xem như là cái "DỪNG" này cũng không ngoài cái vòng ÁC duyên ấy.. hai người đã thoát cái NỢ ĐỜI nhau.. NÓ hãy cứ thong dong nhẹ nhàng mà bước tới đi tiếp cho trọn dòng đời này trong bình lặng nha NÓ ơi!
Hihi...
XóaChị ơi!
Không còn cái gánh nặng nào là đã nhẹ nhàng rồi chị ha?
Biết chị không thích chỉ hỏi thăm. Nhưng em chỉ biết đọc và ngẫm nghĩ chút chút thôi, chứ không biết com thế nào. Nhất là khi trên kia bao người từng trải uyên thâm.. Vì thế qua chị nhiều nhưng em chỉ đứng im lặng rồi về thôi. Chị cứ coi như hôm nay em qua chào chị nhé. Một lần chắc chị chưa có la phải không ạ... :m)
Trả lờiXóaChào "cô em Bắc Kỳ nho nhỏ"
XóaSự hiện diện của em là niềm vinh hạnh lớn lao cho chị, sao mà dám la em? :D
Khỏe và vui nha, cho chị gởi lời thăm hỏi tới "những người quen" ngày đó nha! w-)
Một bản tự kiểm hay tự biện đây Dương cô nương ? Cứ style này thì làm sao mà dừng được, mà có thấy dừng phút nào đâu ta!
Trả lờiXóaKệ đi " Chú Aqaqaqaqaq " à , để Chị tui tư nhiên nghen...haha, dzọt lẹ
XóaHihi...
XóaHuynh ơi!
Hổng có tự kiểm, tự biện gì cả, mà là tự xử đó huynh! :p
Mà dừng được hay không là còn tùy thuộc vào "Thiên thời Địa lợi Nhân hòa" đó huynh ơi! :D
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
XóaKhó nhất trần đời là cái món tự xử đó, Dương cô nương bảo trọng nhá! Kakaka...!
XóaĐọc mà nghe như bạn đang khóc nhỉ ? Quá khứ đã qua và nên save vào đâu đó . Hiện tại và tương lai mới là mối quan tâm chính . Nên là : Mai trời lại sáng .
Trả lờiXóaHic...
XóaHông phải "đang khóc" mà là "đang chùi nước mắt"
Bạn ơi! Mình vẫn biết là "Mai trời lại sáng" nhưng mà mình còn đang bận ngủ nướng nên hổng có thấy! Hehe...
Cám ơn bạn đã ghé nhà và cho mình những lời khuyên quý giá! :)
Chị!
Trả lờiXóaEm đã đọc cái entry này mấy lần rồi. Mà vẫn chưa biết viết thế nào. Chữ nghĩa trong đầu em trôi đi đâu mất sạch. Như em từng nói: những bài viết ngắn của chị luôn là chất liệu cho những cuốn tiểu thuyết dài.
Mệt mỏi và Dừng. Bởi vì đời người là hữu hạn mà chị.:bh
Cái hữu hạn nó nằm trong cái vô hạn mà cưng? :X
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaBài viết hay và...buồn quá , NT ơi !
Trả lờiXóaHãy trân trọng niềm vui , nâng niu nỗi buồn , và " quán chiếu " sự khổ đau.
Rồi NT sẽ tìm gặp lại "nụ cười "mà mình đã đánh rơi trên bước đường đời !
Chúc NT đúng là " như thị " !
Lời chia sẻ của anh Dũng với NT thật là tuyệt vời! ;)
XóaChúc bạn tối đầu tuần nhiều niềm vui
Trả lờiXóaMình thật vui với lời chúc của bạn! :)
XóaChạy mỏi mới đến chỗ viết ......nhà chị đông khách em thì làm biếng, thử lần này ko được là em a lô đt cho nó nhanh - log với liếc khỉ gió...
Trả lờiXóaDừng rồi bật veo một cái chạy rõ nhanh rõ khoẻ. Em cũng dừng theo cái nhỉ!
Hihi...
XóaDừng lấy lại sức rồi chạy tiếp cưng ha? :D
He he, cười chết thôi! Toàn người chạy khỏe nhất thì lại tưởng mình đang dừng. Hai Cụ có Dừng thì trái đất nó vẫn quay nên Dừng mà vẫn là Đi vậy!
XóaHehe...
XóaNgừ ta đã biết thân biết phận kìa!!!
"Dừng được không ta?"
Biết mà còn la lớn hở Dã thảo??? :))
Em hỏi: "Dừng được không ta"?
Trả lờiXóaThôi thì bỏ quách để ra ngoài này!
Chỗ nào mà chẳng cối, chày
Không đây thì lại bên này, bên kia!:p
Hehe. Anh lại tiếp tục "gạ gẫm" đó hử?
XóaHic...
XóaLộc Vừng hổng thấy...Bantaysach sao cưng? :))
Chị ơi ! Em thấy mọi người a cũng bình cho bài viết của Chị hay quá đi , em chỉ sang phụ :b) với Chị cho xôm tụ Chị ha , trúng tâm điểm nhưng khg trúng tim xanh Chị ha :bh
Trả lờiXóaChỉ sợ trúng tim đen thui nhóc ui! Hehe...
XóaNgười qua ta cũng theo qua
Trả lờiXóaNgười dừng ta cũng qua loa tạm dừng
(thơ Bùi Giáng)
Hihi...
Trả lờiXóaBám sát nút ha?
Ví dụ như tình yêu ông dành cho Kim Cương...
Mọi chuyện đều có thể dừng và bắt đầu lại theo quan điểm cá nhân của mình
Trả lờiXóaChúc bạn đầu tuàn vui vẻ nhé !
Ý vậy! ;)
Trả lờiXóaT.Sự cùng bạn NT đất Phương nam : Dừng ! Tất cả mọi điểm dừng thích hợp đó là sự lựa chọn khôn ngoan ! Người có tài là người biết biến những gì hiện có thành phương tiện đật được mục đích ..Như điểu NT ( Nhớ lại câu nói của ông già nó trước khi chết...
Trả lờiXóaPhải thương mình trước con ạ, mới đủ năng lực để thương người... ) Có lẽ Không ai thương Mình bằng chính mình tự lo cho mình ! TỰ DO MUÔN NĂM !
Mạn phép NT Hoa hương Dương chuyển bài viết tâm đắc, chọn lọc ưa thích ra quê hương Quan họ làm kỷ Niệm trong những ngày còn lại của Đời mình NT nhé !
Dạ, anh cứ tự nhiên...như nhiên!
XóaCám ơn anh nhiều về sự chia sẻ của anh. :D
Trả lờiXóaHÔN NHÂN & LY HÔN....
Category: , Tag: VÔN QUÝ HẠNH PHÚC NGUỒN VUI
03/12/2012 02:57 pm
Quan niệm : HÔN NHÂN & LY HÔN
-Tình yêu là ánh sáng binh minh đưa con người vào thiên đường hạnh phúc và ngược lại là quái thái của đau buồn và thất vọng.
-Tình yêu chân thành không phân biệt,'' thân phận,tuổi tác,địa vị,danh vọng,năng lực,trình độ bằng cấp, giấu nghèo ,khi yêu nhau họ xẽ vượt qua tất cả mọi khó khăn trở ngại.trên cơ sở tôn trọng,bình đẳng,yêu thương, tin tưởng tuyệt đối vào nhau, họ không thể lìa xa nhau được..! như duyên số định mệnh của cuộc đời họ phải sống với nhau tình yêu đu độ chín không còn băn khoăn chăng trở gì sẽ kết thúc giai đoạn tìm hiểu và tiến tời hôn nhân,''
- Hôn nhân là trách nhiệm nghĩa vụ bổn phần có sự giàn buộc của pháp luật là kết quả hệ luỵ từ tình yêu, sản phẩm của hôn nhân mang tính bản năng kỳ diệu để duy trì giống và loài đó là những đứa con,
-Tình yêu hôn nhân như một quân vương hay một Bạo chứa không bao giờ chấp nhận chịu phân chia quyền lực.
- Tình yêu, hôn nhân, tình cảm của hai người như con chim không biết giữ nó nó xẽ bay đi lúc nào không .
-Ly hôn đặc chưng cho mối tình đã chết.!
-Quan niệm mục đích cuộc sông,,? hạnh phúc là gì..? tuy thuộc tư duy nhận thức hoàn cảnh sống thực tế của mỗi người,,,,,,
- hạnh phúc , tự tai trong tâm hồn của mối con người
- hanh phúc nằm trong khó báu của nhân loại và thiên nhiên....săn sàng ban tặng cho những ai biết trân trọng gìa trị linh thiêng vô giá của nó.....Tài nguyên vô tận của loài người mỗi chúng ta được quyền khai thác nó...... hưởng thụ nó ,,,Thời gian không đợi trờ ai.
- chúc mọi người có nhiều hạnh phuc hãy giữ lấy hạnh phúc ...đời đã ban cho mỗi người bạn nhé....
QUÊ HƯƠNG kINH bẮC
Tiêng hát giao duyên miên quê quan họ như ( Đén hẹn lại lên...)
:b)
XóaMạn phép em anh chuyển bức ảnh có em từ Blog của hồ xuân về bài viết Dừng trên Blog của HHD làm kỷ niệm nhé !
Trả lờiXóaUi! Ui! Anh H ơi, vì một lý do cá nhân, NT không thích có cái mặt của NT trên mạng anh ạ!
XóaĐừng đăng nha anh, mong anh thông cảm nhé
Cám ơn anh H nhiều nhiều!!!
Thực sự tôn trọng ngưỡng mộ những bài viết mang tinh '' nhân văn, hài ước rí rỏm .xâu cay rất thực tế với con người từng trải trong cuộc đời sinh ra từ thập niên 50-60 thế kỷ trước HHD đã xóa bài viết có ảnh của NT đẫ đăng tải để chuẩn bị đăng tai bài viết thay thế sau này của NT - trước khi chia tay Blog !! chuận bị sang thế giới bên kia!!!
Trả lờiXóaUi! Ui!
XóaAnh nói chi mà giống như trăn trối vậy anh? :p
Hi Hi,,Trăn trối trước đi là vừa ..may ra còn đươc 10-15 năm nữa gặp nhau TX trên mạng là cùng .XP em ành chuyển hai bài viết ( DỪNG .....+ ANH ! ) VỀ ĐĂNG TẢI TRÊN bLOG của hoa Hương Dường cùng với 1 số chủ khác đề thích hợp anh ST em nhé ?
Trả lờiXóa