Trang

13 thg 6, 2013

Buổi chiều, cơn mưa bất chợt đi ngang qua thành phố biển của nó, làm lắng xuống những bức bối của cái cảm giác ngộp thở vì nắng nóng kéo dài...
Vậy mà cái trằn trọc, khó ngủ của những ngày qua vẫn chưa chịu trôi đi theo cơn giông, vẫn cứ đeo đuổi nó, cho đến tận nửa đêm...
Và cơn mơ đến, chập chờn ẩn trong cái phông màu tối nhạt, hiện lên những bóng hình, mờ ảo... 

Có một hình ảnh, đọng lại trong nó, khi thảng thốt giựt mình thức giấc, đó là má của nó, sống động như những ngày bà còn sống...
Vẫn cái dáng đi chậm rãi, vẫn cái nghếch mặt kiêu hãnh thường ngày, nó thấy lại một người đàn bà, đã đẻ ra nó, đã cho nó được hiện diện trên cái cõi đời này... 
Nhưng sao, nó cảm nhận, giữa bà và nó luôn có một khoảng cách, không thân quen,  thậm chí xa lạ...
Huhu... 

Qua truyện nó đọc, qua phim nó xem, qua cuộc sống nó trải nghiệm, nó thấy ra một điều là, sợi dây liên kết của cái tình mẹ con nhà nó... hơi bị khác thường...

Có lẽ, do cuộc đời của má nó hổng có giống như người ta, nghĩa là, không một vợ một chồng, không toàn quyền sở hữu một người đàn ông, không trọn vẹn với cái hạnh phúc mình nắm giữ, cho nên cái lẽ ra, cái phải là cứ mâu thuẩn với cái trái khoáy, đã làm đời bà dập dồn như những cơn sóng dữ...
Và cả cái bầy con của bà cũng phong ba theo bà mà... bão táp!!!

Bị bà ngoại của nó ép gã cho một ông đã có qua hai đời vợ, má của nó ấm ức lên xe bông, cho dù cái chàng chú rể đó ngời ngời sáng giá cả tài lẫn sắc!
Nhưng, phải chi bà ấm ức ghét ông luôn, thì chắc có lẽ đời bà cũng không đến đỗi đau khổ đến thế...
Bà lại quay ra.. mê ông như điếu đổ! (Hihi... Ông đẹp trai và tài hoa quá mạng mà!)
Và đi đôi với yêu mê, những cơn ghen, khi âm ỉ, khi lồng lộn của bà xuất hiện...
Và nó, và những đứa con của bà, bị ảnh hưởng trầm trọng vì những đợt sóng cuồng nộ đó...

Lạ một điều, bản tính của bà rất hiền lành, tuy cũng là một người buôn bán ở cái chợ xôn xao lắm chuyện trời ơi, bà chưa hề làm mất lòng một ai, trong thương trường thì thật thà, chất phác, không bao giờ biết thủ đoạn, ranh ma, sống với hàng xóm láng giềng thì hòa thuận, ấm êm, với những kẻ khó nghèo, bà sẵn lòng nhân hậu...
Có lần, bà còn dám nhận một con bé hơi khùng khùng lang thang ở chợ về nhà nuôi, chăm sóc con bé cũng được mấy năm gì đó, một ngày đẹp trời, con bé lên cơn bịnh giang hồ cũ, bỏ nhà đi mất tiêu...
Bà khóc cả tháng trời sau khi đi tìm con bé cùng khắp, mà con bé thì...như bốc hơi, mất tăm!
Vậy đó!


Thế mà... 

Chỉ riêng với ba nó, người đàn ông duy nhất của đời bà, người đàn ông mà trước khi bà lấy làm chồng, lúc gặp mặt ông, bà chỉ có lườm với nguýt!
Hehe... Dzậy mà hổng biết cái "ný ro" gì mà bà đâm ra say đắm ông đến mê muội, đến điên cuồng, đến độ đánh mất cả chính mình...
Chắc ông già của nó cũng có...  tuyệt chiêu!
Hihi... 

Thật ra thì, đan xen với những cơn ghen kỳ quái của bà, cũng có những lúc bà bình thường như những người vợ, người mẹ hiền khác, cũng chăm chút cho con, lo lắng, săn sóc cho chồng, trông nom vun quén cho cái nhà của bà luôn sạch sẽ, ngăn nắp... 
Chỉ có lúc bà nổi cơn tam bành lục tặc... thì ôi thôi, má ơi... cả nhà nó như đang lạc vào địa ngục...
Mà có ít khi đâu?
Thường xuyên!

Mà kỳ thật nha, cái ký ức của nó về bà, sao chỉ là cái hình ảnh của một người đàn bà đang nộ khí xung thiên, khóc lóc, giận dữ, la hét, và nét mặt thì hằn những nét đớn đau kèm với những lời chửi rủa...
Mà đối tượng chính là ông già của nó!
Vào lúc đó, cho dù nó còn chưa lớn, nó vẫn chợt nhận ra, tình yêu và thù hận... có chung một xuất xứ!
Hic... Hic...

Nếu không tận mắt trông thấy, có lẽ không bao giờ nó tin, cái sức mạnh của cơn giận dữ thật là khốc liệt...

Đó là lần bà phát hiện ra ông già nó vẫn tới lui với cái bà vợ hai... (má nó là vợ... đời chót)

Bà lồng lộn lên như một người điên, cái ghế bằng gỗ hương quai bành, to và nặng đến hai người khiêng cũng lè lưỡi, vậy mà, má nó, chỉ với cái sức đàn bà, bằng hai tay, rinh lên, bà quăng mạnh vào cái tủ đứng góc nhà, làm tất cả vật dụng trong tủ văng ra tung tóe, gương vỡ ra từng mảnh, kéo luôn cái bức tranh treo trên tường, lăn lóc chung với cái đám ly tách đang an tọa trên cái mặt bàn salon...
Cái phòng khách nhà nó hôm đó không khác chi cái bãi chiến trường!

Cái bầy chị em nó đang có mặt, nháo nhào lên la khóc ỏm tỏi, hòa lẫn với tiếng gào thét đến khản cổ của bà...
Chắc chẳng khác chi một cơn động đất...
Để lại nơi cái tổ ấm nhà nó đầy những ngổn ngang đổ vỡ...
Còn ông già của nó chỉ biết thẩn thờ đưa đôi mắt thất thần nhìn cái đám lộn xộn, không thốt lên được lời nào!

Chưa hết!

Tối hôm đó, như một linh tính, nó không ngủ được, lò dò xuống nhà vệ sinh, ghé mắt ngang phòng khách (bãi chiến trường đã được thu dọn), nó thấy má nó đang loay hoay chi đó với một cái thùng, trên tay là cái hộp diêm...
Hết cả hồn vía, nó la lên, má ơi má, làm cái gì vậy má, ba ơi ba, xuống coi má làm cái gì nè...
Thật không thể tưởng tượng, cơn ghen tương đã đẩy bà đến mức... loạn trí!
Bà muốn tự tử bằng cách đốt cháy mình!
Gương mặt bà lúc đó, nó không bao giờ quên...
Hằn lên một nét điên dại...

Nhớ lại, nó vẫn còn kinh hoàng!!!

Cũng có tích mới dịch ra tuồng, khi mới đi hỏi cưới bà, ông già nó chỉ khai là vợ chết, có ba đứa con, bà vợ hai là nhà nội ép cưới, chưa có đứa con nào, ông không ưng nên đã chia tay, sau đó, lòi chành té bứa ra, bà hai có tới hai thằng con trai, mà là song song đồng thời với cái đám con sau của bà, nên khi biết ra, bà mới điên tiết đến như vậy!

Thật là rắc rối với cái đám tiền bối nhà nó!
Lôi kéo theo cả một bầy hậu sinh phải liên đới chịu trách nhiệm!
Cho dù, má nó cũng là vợ đồng chính chủ, vì bà nào của ông già nó đều được cưới hỏi, có hôn thú hẳn hoi!
Nhưng dù sao, nếu xếp theo thứ tự, bà cũng chỉ... mãi mãi là người đến sau!
Ghen ngược mà cũng... bạo lực gớm nhỉ?
Hehe...

Bắt đầu từ cái ngày đó, nhà nó đúng là một thảm cảnh, nó thì đang vào tuổi lớn, mười lăm, mười sáu gì đó, vậy mà, nó đã được nhìn cuộc đời bằng cặp mắt không phải màu hồng, nhìn hạnh phúc như trái cầu lơ lửng, không với tới...

Rồi, chị em chúng nó không còn những ngày đùa nghịch vô tư, chấm dứt luôn những lần cả nhà cùng nhau vui vẻ đi nghỉ mát, đứt đoạn luôn những chuyến du lịch hằng năm khi cả đám chị em nó được nghỉ học vào dịp hè...
Chỉ còn lại những thấp thỏm lo âu với những cơn giận dữ bất chợt của má nó, bà trở nên cáu gắt, hằn học với tất cả những đứa con, đánh đòn chị em nó với những cái lỗi vô cớ, quên luôn những quan tâm bình thường của người mẹ đối với con cái, tất cả mọi thứ bà phó mặc cho người làm quán xuyến... 

Riêng bà, suốt ngày chỉ châm bẳm và rên xiết với những cơn ghen bất tận...
Hầu như không có một ngày nào bà để cho cả nhà được yên ổn...  
Đày đọa ông già nó không ngưng với những câu nói chì chiết đến tàn nhẫn...
Hình như trước mắt bà, chỉ còn độc nhất cái nỗi đau đớn khi bị chia sẻ tình cảm của người đàn ông bà yêu...
Nỗi đau đó và bà đã hòa tan thành một...

Ba nó, thì bất lực nhìn cảnh nhà dần dần đi vào u ám...
Và nó, cái tình cảm thiêng liêng dành cho người mẹ càng ngày càng trôi tuột theo những đay nghiến dằn vặt của bà đối với ba nó, người đàn ông, mà với nó, là thần tượng, là tuyệt vời, là số một với cái phong thái luôn ân cần, nhẹ nhàng như một nhà hiền triết...

Nhưng sao, đêm nay... 
Đã hơn bốn năm, từ ngày má từ giã cõi đời, má lại theo cơn mưa bất chợt, trôi vào trong giấc mơ của con, với một hình ảnh không như con vẫn nhớ về má...
Mà là má đêm nay, dịu dàng như những ngày xưa cũ, những ngày mà cái cơn ghen ác nghiệt chưa đến để biến đổi má từ một người đàn bà hiền lành chơn chất, trở thành người đàn bà hung dữ, khắc nghiệt...
Đã vậy, vẫn trong mơ, con còn thấy, má lấy ra một xấp tiền, nói với con bằng cái giọng nhẹ nhàng, âu yếm, má cho con nè, cất mà xài...

Con đang khấp khởi vui mừng, chưa kịp nắm tay má, chưa kịp ôm lấy má để nói với má những điều con còn ấp ủ trong lòng...
Con còn chưa kịp nói với má lời xin lỗi, rằng, con hôm nay đã đủ lớn để hiểu, để thông cảm, để thương yêu má và cầu xin má một lời tha thứ cho con...
Mà má đã rời xa con, đã đi mất, đã tan biến như cơn mưa ngoài kia đã ngừng rơi tự bao giờ...
Để lại trong con nỗi ngẩn ngơ, bàng hoàng tiếc nuối...

Cả tình và tiền nó đã để quên lại trong giấc mơ...
Huhu...





 




72 nhận xét:

  1. Bài này nhiều hơn ! Còm hơi lãng xẹt một chút, thông cổm hỉ!

    Trả lờiXóa
  2. Tiếc thật ..!đáng lý cuối giấc mơ đừng quên tiền. quên tình tạm được.uổn thật..ko thôi giờ đi nhậu rồi.hi hi....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông đó nha! Có tiền mời ông, mà ông chảnh có đi đâu?
      Sắp tới, tui mời mà ông không đi nữa, là tui "boa xì" ông luôn đó nha! @X

      Xóa
    2. hehe... vuốt giận chị NT nè! Ai hỏng đi để giáo đi mí chị cho, nhưng mà giáo chỉ uống được có mỗi một chai thui nhe!

      Xóa
  3. Tem đồng ,rồi sẽ đọc sau:))

    Trả lờiXóa
  4. Giấc mơ thấy má được cho tiền
    Tỉnh dậy thử sờ túi xẹp nguyên
    Sao chẳng mơ thêm vòi tí nữa
    Dây mơ rể má quả tiên huyền.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tỉnh giấc mơ xong hổng thấy tiền
      Thẩn thờ cả buổi sầu như điên
      Muốn nằm ráng chút mơ thêm tí
      Cái quả tiên huyền ở cõi Thiên.

      Xóa
    2. có tỉnh có mơ cũng hỏng tiền
      tiếc làm chi nữa kẻo mà điên
      lo bán lo buôn còn hỏng chịu
      mơ tiền hỏng được lại mơ tiên.
      hehe...

      Xóa
    3. Buôn bán quanh năm hổng có tiền
      Lọ mọ vào mơ để thấy tiên
      Tỉnh giấc tiền, tiên nào đâu thấy?
      Muốn dứt sầu đau chắc phải...thiền!

      Hehe...

      Xóa
    4. Buôn bán quanh năm vẫn ít xèng
      Lòng dường thư thái nhẹ nhèng hơn?
      Vào mơ hay tỉnh đời luôn sẵn
      Nét nhẹ để vui ấy bông phèng?
      Giời ơi ông ở đâu để con cười một mình chỉ được thấy nét chị nét em và ko thắy tiếng thế này.

      Xóa
    5. Mà dạo đó em còn khoẻ nghịch vậy này.

      Xóa
  5. Đọc để hiểu chị thêm một chút... Thương chị.

    Trả lờiXóa
  6. Ghen là biểu hiện cao nhất của tình yêu nhưng ghen dữ dội đến mức hằn học cả với con thì quả là bi kịch cho tổ ấm gia đình.Ai uống với NT coi chừng chọc giận bị bốc lia như chiếc ghế là tan xương lun đó,NT hả ?:))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Huhu...
      Như thị ngu quá, kể chi "cái gien gia truyền", kiểu này chắc anh HHP hổng có dám ngồi nhậu với NT rùi! :-(

      Xóa
  7. Chị ơi! Em sẽ đọc bài sau nha.Em biết hôm nay chúc hơi sớm, nhưng vì em khg muốn quên ngày sinh nhật của người Chị mà em rất thương và quý mến. Em chúc Chị sinh nhật năm nay sẽ gặp nhiều may mắn, bình an, niềm vui và mua may bán đặt hơn mọi năm nha Chị, và điều quan trọng, em cũng cầu chúc cho Chị sức khỏe thật dồi dào, khỏe mạnh nha :bh. Thương Chị nhiều.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chơi vậy là dành tem trước kỳ hạn đó nha. Nói vậy thôi chứ cho em
      chúc ké tí với nha. Hi hi
      Chúc chị luôn khỏe, để rồi có sức mà nhậu chứ. Hi
      Chúc chị bình yên trong cuộc sống
      Chúc chị luôn giống nhà văn thế này.
      Chúc chị tất cả những điều tốt đẹp nhất, chị nhé.
      Mừng chị thêm tuổi mới chị yêu nha.

      Xóa
    2. Út Kiều thông cảm cho Chị nha, có lẻ sắp tới Chị sẽ tạm xa Blog 1 thời gian, nên Chị muốn qua chúc trước là vậy.

      Xóa
    3. Chị đi đâu? Hic. Sao lại xa blog vậy chị? Hu hu

      Xóa
    4. &-MTB-
      Nhóc của chị giỏi thật nha, nhớ sinh nhật của chị, cảm động quá đi nè!
      Biết em vì phải chăm sóc anh, nên phải tạm xa blog, cũng buồn em ha?
      Nhưng thỉnh thoảng cũng tranh thủ giải trí nha, và giữ gìn sức khỏe cho mình em nhé. Cầu chúc cho anh của nhóc mau lành bịnh.
      &-Nhỏ Kiều-
      Hihi...
      Chúc chị nhiều "của ngon vật lạ" thế , ăn sao hết hở cưng? :))

      Xóa
  8. Sang thăm bạn và chúc bạn chiều nhiều niềm vui nhé

    Trả lờiXóa
  9. Chị à... Chị rất đặc biệt, thật can đảm. Hì.
    Đọc tới đoạn cuối em thấy nghẹn nghẹn.

    Trả lờiXóa
  10. NT để quên cả tình và tiền,tình nặng lắm hổng dám,lượm ít tiền xài thôi.hết giờ rồi mai sang đọc lại,hạ hồi phân giải nha....

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. NT lấy"Mơ" ra giải mã cuộc đời,giải mã con người.Đúng là Tình và Tiền là 2 yếu tố cơ bản hình thành nên"thất tình lục dục" tác động vào tâm tính con người để làm biến dạng cái"bản nguyên"....Phải hiểu biết rõ ngọn nguồn,mối quan hệ nhân quả biện chứng,duyên cớ xuất xứ một hiện tượng cùng hệ lụy của nó.Như thế người ta mới dễ dàng cảm thông,chia sẻ và yêu thương nhau trong sinh mệnh của dòng chảy thời gian.Đúng là biển rất đẹp,rất hiền từ,độ lượng,bao dung khi cuồng phong chưa kéo đến....Nhưng rồi tất cả cũng sẽ qua đi như sắc màu cung bậc của giấc mơ hôm nào,để trả về cái tính nguyên sơ của biển....Nhưng,cuồng phong do duyên tạo,thì cuồng phong cũng phải do duyên diệt vậy.Nếu thiếu ánh sáng của ý thức soi và chuyển thì con người vẫn mãi đi trên lối mòn của tập quán xưa cũ......Và xung đột,và mâu thuẫn....và,chắc chắn rồi, khổ đau muôn thuở....

      Xóa
    2. Hihi...
      Mơ và thực cũng cùng một xuất xứ luôn, Quỳnh ha? ;)

      Xóa
  11. 1- Hehehe …đừng trách tác giả có tựa đề MƠ mà không nói gì mấy về giấc mơ. Mơ là duyên cớ để người viết nói cái thực một đời người ở một thời chưa xa lắm… Mà cuộc đời NÓ hình như được phôi thai từ những bi kịch tột cùng: nào ngoại chính chủ, nội ké, má đời đầu, đời hai, đời chót, ông bố đa tài và đa tình… Không hiểu sao bu tui vẫn bị ám ảnh bởi chi tiết một cô gái chiều chiều ngồi đưa võng chờ người yêu là công nhân tuần tra đường sắt đi làm về, đôi khi chàng đưa nàng mấy chiếc bánh (quên tên!) còn nóng hổi…Thế rồi anh đường anh, tôi đường tôi, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi.
    2- Nó tiếp thu được khí chất tài hoa của bố, nhan sắc của má, rồi bi kịch tột cùng của gia đình rèn dũa nó thành nhà văn của chính Nó, của bạn bè blog. Cứ nghĩ dại, nếu Nó đang chung sống với một ai đó thì biết đâu những cơn ghen tiếp thu được từ má sẽ tái bản, có thể êm ái hơn, thâm trầm hơn và đáng sợ hơn. Một người phụ nữ không được ghen chút ít thì cũng buồn lắm chăng!
    3- Thực và mơ thì cũng là giấc mơ cả. Tản văn của Như Thị là từ một giấc nói về một giấc mơ, những gì trong cuộc đời bạn khoảng 40 năm trước là một giấc mơ dài. Và bây giờ đây, cứ một ngày qua là bạn đang giả từ một giấc mơ để đến với một giấc mơ khác, lý thú hơn, hoặc bi kịch hơn!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      Anh Bu hiểu Như thị còn hơn Như thị hiểu mình luôn!
      Rất chi là cảm động anh Bu ạ. w-)

      Xóa
    2. Tung quán tông nhà Phật nói "tất cả trong một một trong tất cả", Như Thị và TTM cũng là một thôi... hihihi

      Xóa
    3. Hihi...
      Dzậy thì cả bọn "quánh chung một cục" luôn, anh Bu ha?

      Xóa
    4. Trời! đã di ngôn lại cho con rồi, bà già TTM này sẽ được rải ra biển rồi!
      Ơh mà làm sao "quách chung một cục" được hở Như Thị.

      Xóa
    5. Là em nói theo anh Bu đó mà chị!
      Quánh luôn một cục ý là một là tất cả, tất cả là một í mà! :D

      Xóa
  12. Trả lời
    1. Hihi...
      Dzậy anh Bu và chị GM của em là....một??? :D

      Xóa
    2. Anh Bu nói hết rồi, chị chẳng còn biết viết thêm gì về cái Mơ của Nó cả đó mà.. hihi !! Có khi "là một" chỉ vì trùng một suy nghĩ, nhưng ở đời mỗi người mỗi ý mà Như Thị ơi!!

      Xóa
  13. Giấc mơ về cuộc đời hay cuộc đời là một giấc mơ dài?
    Bao nhiêu cảm xúc đan xen từ những giấc mơ , tình và tiền chỉ là chuyện nhỏ từ câu chuyện này.
    Giọng văn Như Thị không lẫn vào đâu được:-s

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...
      Tình và tiền mà HL nói "chuyện nhỏ"?
      Gan hè!!!

      Xóa
    2. Thì theo câu chuyện này màw-)

      Xóa
  14. Chị đọc và ngậm ngùi cho thân phận đàn bà, buồn..
    Má cho tiền chắc em sẽ may mắn và thành công, mua số đi em chắc sẽ trúng độc đắc, có tiền thì tình sẽ có mà, hi hi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chị ơi! Cái câu "có tiền thì tình sẽ có" mới là "ngậm ngùi" đó nha! :D

      Xóa
  15. Chị! Em đọc bài viết này trên điện thoại từ hôm qua.
    Chị có tin là em rất hiểu tâm trạng của má chị không?
    Và em nghĩ, bởi vì má chị không thể nào tha thứ cho ba chị nên chữ Hận nó sâu như vực thẳm và vô giới hạn như vũ trụ vậy.Vượt qua chữ Tha thứ rồi, lòng má sẽ nhẹ nhõm đi rất nhiều, tiếc là Má không tha thứ được nên các con chịu lây những ghen tuông đau đớn của má.
    Có những ý nghĩ của em trùng với comments của blogger Bulukhin Nguyễn, nên em không nói nữa. :X

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      Cái chữ "tha thứ" vậy chứ khó học lắm đó cưng?
      Huống chi má nó hổng có được đi đến trường!!! :p

      Xóa
    2. Có lần em nói rằng những câu chuyện của chị là chất liệu dồi dào cho cả một cuốn tiểu thuyết dài tập. Mỗi người trong lòng chị sẽ là một chương truyện, mà không trùng nhau về nội dung, trái lại sẽ rất hấp dẫn. Dường như em hiểu hơn về cuộc sống, tình cảm và suy nghĩ của người miền trong.:)

      Xóa
  16. Chị tôi ới!
    Nó 16 hay 56 thì vẫn quan sát rất kinh,em chỉ thấy nghe như lanh canh bao tiếng động mà Nó vẫn im im trầm trầm đứng sau cánh gà Nhìn và Xem rất chi là bình thản, mến cái bản lĩnh nơi chị.

    Trả lờiXóa
  17. Bài viết hay quá, rất chân thục và sinh động, đọc hết rồi mà nghĩ còn tiếc muốn đọc nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Được lời như cởi tấm lòng, cám ơn bạn nhiều nhiều nhé! w-)

      Xóa
  18. Chỉ cần một độc giả như anh Bu thì cũng đã hạnh phúc lắm rồi, anh ngồi kể lại chuyện NT đã kể mà như một trang "tiểu sử tác giả". Cùng với anh Bu, có rất nhiều người hiểu và chia sẻ với Như Thị. Cũng chẳng sướng sao! Chúc mừng việc này, chúc mừng luôn việc tiền để lại trong giấc mơ. Nếu không để lại, chưa chắc có được bài viết hay này. Hihi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      Được anh HN ghé thăm, há chẳng sướng sao?

      Xóa
    2. Bác Hồng Ngọc ơi: em là em kiện hộ một số bạn cái com này đấy nhé!

      Xóa
  19. Cũng với giọng văn tưng tửng , cũng nói về một người đã mất mà sao không giống bài "Nội" . Đọc mà cứ thầm mong cho mau hết , đọc hết thấy nghẹn ở cổ ...

    Trả lờiXóa
  20. Giọng văn hay quá ! Rất sinh động và sáng tạo !

    Trả lờiXóa
  21. Một giấc mơ nói lên một cuộc sống THẬT. NNTnghe Trang Tử nói rằng "Không biết Trang tử mộng làm bướm hay bướm mộng làm Trang tử?
    Sự đời thực thực với hư hư,
    Ai biết rằng đâu chân, giả chừ?
    Mấy hôm nay ở Nha Trang định đến thăm "bà già" NT nhưng sau khi đọc bài MƠ, NNT đành "nhịn" gặp để để ai đó được MƠ tiếp CÁI CUỘC SỐNG THẬT này kẻo người ta đổ thừa tại NNT làm mất giấc mơ !
    Mơ mà "NGỘ" RA "SỰ THẬT" thì củng nên MƠ lắm !
    Chúc NT mơ và tiếp tục kể về những giấc mơ cho bà con nghe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      Anh NNT sợ giấc mơ biến thành ác mộng hở?

      Xóa
    2. Ngay khi mình tỉnh sờ sờ đây mà vẫn bị ÁC MỘNG rồi đó NT. Riêng NNT luôn sẵn sàng đón nhận mọi điều như MỘT SỰ DĨ NHIÊN của cuộc đời. Vì thế NNT KHÔNG còn MƠ nữa .

      Xóa
    3. Hihi...
      Mơ, Thật vốn dĩ lẫn lộn mà anh?

      Xóa
  22. Trong mơ mà cũng than thân trách phận thế ư !
    Âu cũng là điều kiện quá đủ để biến đâu thương thành hành động kách mệnh đó.
    Chúc mừng !
    :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Huynh thật là ác khi cười trên sự đau khổ của muội nha!!!

      Xóa
    2. Bởi vậy em thấy Bác Nô " tốt" hơn " Chú Aqaqaqaqaq" đó Chị à, vì cái mẹc Bác Nô tàn "nước mắt" =))

      Xóa
    3. Hai vị có nghe danh Ác quán mãn danh Đoàn Diên Khánh chưa ? Đồ đệ của bạn ta đó, hi hi !

      Xóa
  23. Con tim có tiếng nói riêng của nó phải không em?
    Đau xót và tai họa bởi cơn mê...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái con tim này của em chắc... bị mù màu chị ạ!

      Xóa
  24. Đến trước hay đến sau đều có quyền yêu và được yêu nên có quyền Ghen và được ghen như nhau chứ chị?
    Ghen ngược hay ghen xuôi cũng là vì...yêu!

    Trả lờiXóa
  25. Hihi...
    Ghen cũng phải có "tôn ti trật tự" chứ cưng? :D

    Trả lờiXóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Lên đầu trang
Xuống cuối trang