Trang

22 thg 10, 2013

Chưa... đề (tt)

Chiều và tối đang nhập nhoạng vờn nhau, cái bóng đen chưa kịp thẫm màu ngoài phố bị xua đi bởi cái ánh sáng mờ ảo của cái quán cafe có cái tên Trí Đăng...

Quán vắng, chỉ có một bàn với hai ông khách, mà không phải khách uống cafe, hai ông đang chụm đầu rù rì bên cái chai rượu trắng đã gần cạn, giờ này, buổi chiều mới hết mà buổi tối thì chưa bắt đầu, những người khách có lẽ cũng thế, đang ngập ngừng giữa đến và đi...
Nên quán vẫn cứ bình thản... đợi...

Người đàn ông, sau những việc lặt vặt thường ngày để chuẩn bị phục vụ khách, hắn đang ngồi ngó mông lung ra cửa, dường như hắn cũng đang đợi, nỗi đợi chờ mơ hồ, không rõ nét, nhưng mà không, có rõ chứ, rõ ràng là hắn đang đợi cái con nhỏ cứ tíu ta tíu tít, anh D. ơi, anh D. à, để em bưng nước dùm cho anh nhé, em pha cafe dùm anh nhé, em pha trà dùm cho anh nhé...

Cho dù, hắn cứ nguây nguẩy, ai mượn, để tui, coi chừng ông chủ rầy...
Hihi... rầy gì anh? Em làm không công, có khi ổng còn phái!!!

Cái con nhỏ này thấy thật... ghét, nó cứ như cái gai nhọn đâm vào tim hắn bởi cái hồn nhiên vô tư, bởi cái cách nhơn nhơn cười với cuộc sống, cả ngày chỉ biết đú đa đú đởn với cái bầy con trai thừa tiền lắm bạc...
 
Dưới mắt hắn, cái đám choai choai này thật là một lũ vô tích sự, thời gian bị chúng nó xài một cách phung phí với những đùa cợt vô bổ, chả bù cho hắn, hắn tiếc từng chút thời gian trôi qua, hắn ước chi một ngày không phải là hai mươi bốn giờ, mà là hai mươi sáu giờ, thậm chí hơn để hắn có thêm vài giờ đồng hồ để ngủ sau một ngày quần quật với hằng núi công việc...
Và đứa con gái đó nữa, chắc chỉ là một đứa đua đòi ăn chơi, phù phiếm...

Nhưng sao, như hôm nay chẳng hạn, cái đám ồn ào đó chưa thấy ghé quán, hắn thấy thiếu vắng làm sao cái tiếng cười khanh khách của đứa con gái có cái cặp đít chai trên mắt đó...
Túm lại, hắn vừa ưa và cả... không ưa cái con nhỏ không ra làm sao này!

Hắn chợt nghĩ tới thân phận mình, hình như trong tháng này, tháng bảy, hắn tròn hai mươi hai tuổi, chắc chỉ nhỉnh hơn cái đám choai choai đó năm, ba tuổi gì đó chứ mấy, vậy mà, hắn, như già hơn nhiều, rất nhiều, bởi vì hắn, chưa bao giờ được sống một lần trong cái xô bồ vô nghĩa kia, để cười, để giỡn, để biết cuộc đời không chỉ là thiếu ăn, thiếu mặc và quá nhiều cái để thèm thuồng, mơ ước...

Một ước muốn tự nhiên lướt qua trong đầu hắn, làm chính hắn cũng ngỡ ngàng, hắn muốn được hôn lên đôi môi của đứa con gái đó, thèm được làm khép lại cái tiếng cười khiến cho hắn nhói lòng...
Thật là điên rồ!

                                                                 ***

Như trêu ngươi hắn, đứa con gái bỗng xuất hiện trước cửa quán, đang lúi húi dựng xe, cái áo đầm màu đỏ nó mặc như rực lửa làm lóa mắt hắn, hắn thấy vui vui, con nhỏ này khuôn mặt xinh, dáng đẹp, và biết cách làm điệu...

Nó đưa mắt kiếm cái anh chàng phụ việc, tia nhìn của nó bỗng bắt gặp cái ấm áp thoáng qua nơi ánh mắt của người đàn ông, nét khắc khổ của hắn như dịu đi với nụ cười nở trên môi...
Thật lạ, cái anh chàng này thường ngày cái mặt khó đăm đăm, khiến người ta cảm thấy rất ư là khó gần, vậy mà lúc hắn cười, hắn như là một ai đó, rất khác với cái lạnh lùng cố hữu mà hình như hắn cố tạo ra, cho mình... 
Với cặp mắt lóng lánh tia tình tứ, khuôn mặt hắn rạng ngời như chưa từng có một niềm đau nào đã đi qua...
  
Đi đâu mà diện đẹp thế em?
Dạ, hôm nay sinh nhật một đứa trong nhóm, à, mà sao im vắng thế? Sao không mở nhạc, chưa có khách nên ngồi buồn hở anh?
Ờ nhỉ? Anh quên, uống gì anh pha?
Dạ, cho em ly chanh Rhum, em ghé chơi một tí, rồi em đi tới nhà nhỏ Hiền, hôm nay tụi em có tổ chức "bal family" nữa đó, anh D. xin phép anh Khôi đi chơi với tụi em nha?
Vừa dứt câu, nó cảm thấy mình đã lỡ lời...
Tụi em vui đi, anh đi sao được...

Nó thấy chạnh lòng, cũng cùng trang lứa với nhau, cái đám tụi nó chỉ biết đàn đúm vui chơi, còn hắn, cả ngày phải lo toan với miếng cơm manh áo, đến tối còn phải vất vả làm thêm cái công việc chẳng lấy làm gì "hân hạnh" này để phụ mẹ nuôi mấy đứa em...  
Không dưng, nó tự thấy xấu hổ...
Nó nhìn xuống cái bộ cánh màu đỏ nó đang mặc, thấy nó trở nên kệch cỡm, vô duyên làm sao!!!

                                                                ***

Đã có lần, giữa những câu trả lời dấm dẳng của hắn, nó cũng lờ mờ biết được hắn không có chị em gái, hắn là anh cả của bốn đứa em trai, từ Sài Gòn theo mẹ về Nha Trang, tá túc ở nhà ông bà ngoại của hắn...
Hỏi thêm về ba hắn, hắn chỉ buông một tiếng thở dài kèm với câu ậm ừ gì đó trong cổ họng...
Nghe như nghẹn ngào, với cặp mắt hằn lên những vằn đỏ...
Nó lặng im, không dám hỏi tiếp...

Sau này, dần dần nó cũng hiểu cái hoàn cảnh của hắn...
Hèn chi...

Mà thật kỳ...
Người đàn ông này chả có gì đặc biệt, ngoại hình tầm tầm, chẳng cao to đẹp trai, cũng chẳng phong độ hào phóng...
Cái bộ đồ tươm tất nhất mà hắn thường mặc vào Chúa Nhật là cái quần ticket nhung màu kem và cái áo pull tay ngắn màu xanh da trời cũng đã... không còn mới!
Hình như đó là bộ đồ duy nhất của hắn không phải là đồng phục công nhân hắn mặc thường ngày...
Túm lại, so với những người bạn trai mà nó đang giao du, hắn... không có điểm!
Đã vậy, với cái dáng đi lầm lũi, chỉ ngó đất chứ không ngó trời của hắn, làm cho hắn càng thêm...thiểu não!

Vậy mà...
Như có một hấp lực vô hình nơi cái dáng ngồi cô đơn của hắn, nơi cái trầm lặng xa vắng của hắn, nơi cái nụ cười buồn nửa miệng của hắn, thậm chí nơi cái dáng đi lũi thũi của hắn đã làm bùng lên trong nó cái thôi thúc mãnh liệt, một nỗi nôn nao, nôn nao muốn được chia sẻ với hắn những nhọc nhằn, muốn được bù đắp cho hắn những thiệt thòi, muốn ôm hắn vào lòng và trao cho hắn một vòng tay chất ngất yêu thương...
Để xóa bớt những bất hạnh đang oằn trên đôi vai của hắn...
Cái lạnh lùng bất cần của hắn làm cho nó vừa e ngại vừa hấp dẫn khiến cho nó có một khát khao điên cuồng là liều lĩnh xông vào như một khám phá...

Và...
Vào lúc đó, cả nó và hắn, cùng muốn bước vào một... trò chơi...























111 nhận xét:

  1. Em lụm tem vàng đơi, còn mọi chuyện để người khác lo Chị yêu ha......Hihi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...
      Nhóc này cứ "tham vàng bỏ ngãi ai ơi!" dzị sao? :))

      Xóa
  2. Cuộc chơi này có ra trò không chị? Đủ mọi cung...
    DZậy là ok chị nhỉ?! :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. "Trò chơi nhớn" của dân hướng đạo đó Cầu tre ui!!!

      Xóa
    2. Trò chơi nhớn... nên mới nhiều cung bậc mùi vị chứ con nít sức mấy mà sáng tạo được cung thăng ra thăng trầm ra trầm, êm ra đềm, chóng mặt ra quay cuồng, và đặc biệt là cho ra những phiên bản xx xy thông minh xinh đẹp giỏi giang hay dở dang gì đó chị nhỉ
      Còn trò chơi của chị như là bắt chúng em đeo 1,2,3,4,5,6... cái vòng trên cổ nhỉ!? :))

      Xóa
    3. Chị ui, đi đâu rùi. GS em mang Bánh Ngọt Cà phê đến măm măm cùng chị đây. An Vui chị nhé!

      Xóa
    4. Chị đây CT ui! Mang cho chị một két Tiger và một cây con mèo đi, chị ứ ăn bánh ngọt và uống cà phê đâu! :))

      Xóa
    5. Ấy em quên mất. Dzậy em gửi qua đường telephon nghe chị. Chị ráng vác vô nhà giùm em nghe. Để dùng nó thông tạm lúc bị tắc á! :)

      Xóa
  3. Ôi Bà ơi !
    Hình ảnh "Hắn" y trang Sỏi ! đọc đến đây mới thấy nhẹ người vì có chút may mắn và có hậu. "Hắn" đang sướng run lên đây!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...
      "Thấy người sang bắt quàng làm... đối thủ" đó hở ông bạn già?

      Xóa
  4. Chờ đợi cuộc chơi rất mơ hồ! Tuy nhiên vẫn chờ...hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chờ em chờ đến bao giờ- cuối thu thuyền đã xa bờ... Hà Nội! :))

      Xóa
  5. Đời có sự bù trừ nhưng không chắc lấp đầy khoảng trống !

    Trả lờiXóa
  6. Như thường lệ , chạy qua đọc rồi dìa...hiiiiii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Phá lệ một lần đi nhà họ Cao!
      Cho nó "quành tráng", cùng lắm là "Quán trành" chứ giề!!! :))

      Xóa
  7. Hà hà, đến hồi cuốn hút đây! Đọc câu cuối là thấy lấp ló... tình. Mà cũng lạ, cái đề tài đã có từ muôn thuở ấy mà vẫn luôn hấp dẫn mọi người chị nhỉ!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      Tình này nó hổng chịu... lấp ló đâu!
      Nó tiến nhanh, tiến mạnh tiến tới... tan tành đó OM ui!!!

      Xóa
  8. một cuộc chơi... chưa có hồi kết.
    dzậy thì giáo phải chờ thui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...
      Giáo cứ mãi chờ chi "người trong mộng"?
      Coi chừng mình nói ghét sự hoàn hảo mà là đợi người hoàn hảo đó nhé!!!
      (Nhớ tới cái ẻn "Hoàn hảo" của Giáo)

      Xóa
  9. Rốt cuộc...Voi cũng đẻ sau bao nhiêu chờ đợi của mọi người.
    Có điều , nếu phần đầu viết bằng nhiệt huyết tràn đầy , câu chữ chảy tràn như...triều cường sài gòn ngày mưa bão , thì phần tiếp theo viết nhẹ nhàng phẳng lặng hơn khi cơn triều cường đã rút ! Nhiệt huyết không còn thấy như phần 1 . Không viết cho mọi người đọc tiếp thì có lỗi , mà viết tiếp thì có sự mỏi mệt do cuộc sống in hằn cả vào trang viết ...hehehe .
    Cứ nói mò đại - lỡ trúng thì tốt - không trúng thì...mò tiếp !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái Lão xương khô này!!!
      Phải có lúc nhặt lúc khoan chứ, cứ mà khoan hoài cho chít à!
      Hihi... Mà thấy cái hình đại diện của lão cũng đủ biết lão chuộng khoan hơn là chuộng nhặt rùi!!!
      Hic... Khoan có nhiều kinh nghiệm như lão, chắc chắn là... mò trúng phóc!!! :))

      Xóa
  10. Cái bản mặt nhân vật nam ấy nó úa giống q nhỉ ! Vào thời điểm này cũng cùng bối cảnh ấy,khi mới bước đến ngưỡng cửa tuổi hai mươi rười rượi ước mơ hoài bảo,mình cũng nén lòng ngồi đợi như thế,xót xa nhìn từng ngày tàn rụng.Cuối cùng cũng từ bỏ cuộc hẹn hò cho bước ngoặt cuộc đời,quay về trong hối tiếc...Ở cái tuổi mình thường là thế,hoàn cảnh không cho một cơ hội để lựa chọn,chẳng sang sông,vẫn mơ hồ như trễ một chuyến đò,như lỡ làng dang dở với ngày rơi.....NT làm mình nhớ lại một thời không tránh khỏi những chạnh lòng thương cảm !............

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      "Tiếc chi ngày cũ thêm đau lòng lắm Quỳnh ơi..."
      Bây giờ nghĩ lại, Quỳnh có thấy "hú hồn" không? Ngày đó mà leo lên đò để sang sông, có khi đã chết chìm từ dạo ấy!!!
      Vui vì còn... thở được tới bi giờ đi bạn! :D

      Xóa
  11. Còn nữa chứ Như Thị?. Hấp dẫn thế sao đến nửa chừng như thế này hè: "Vào lúc đó, cả nó và hắn, cùng muốn bước vào một... trò chơi...". Viết tiếp đi nha!. Thân!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sống từng đoạn, nhớ từng đoạn và viết từng đoạn...
      Cũng chỉ là... trò chơi thôi mà, bạn ha? :D
      Giống như bạn, từng đoạn "bức thư tình" đó! Hihi...

      Xóa
  12. @tan_262-:
    "Rốt cuộc...Voi cũng đẻ sau bao nhiêu chờ đợi của mọi người.
    Có điều , nếu phần đầu viết bằng nhiệt huyết tràn đầy , câu chữ chảy tràn như...triều cường sài gòn ngày mưa bão , thì phần tiếp theo viết nhẹ nhàng phẳng lặng hơn khi cơn triều cường đã rút ! Nhiệt huyết không còn thấy như phần 1 . Không viết cho mọi người đọc tiếp thì có lỗi , mà viết tiếp thì có sự mỏi mệt do cuộc sống in hằn cả vào trang viết ...hehehe ..."

    Lão Tan nói đúng có một nửa! Thời gian này mưa bão liên miên nên chỉ ở nhà với nhau thì có bố của voi cũng "chảy" hết "nhiệt huyết"! Còn gì nữa đâu mà chả mệt mỏi? Dẫu sao, phần II của "CHƯA ĐỀ" đã cho ra lò....
    Hy vọng rằng phần tiếp theo, tiếp theo nữa sẽ tràn trề hơn!:-r:-r:-r:-r:-r:-r:-r

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cái anh Bantay hổng sạch này, biết thì nói nho nhỏ cho cả làng blog nghe thôi chứ lị!!!

      Xóa
  13. Phần II vẫn chẳng có đề
    "Nhặt ... khoan - khoan ... nhặt" chưa về với nhau!
    "Trò chơi" làm "hắn" đau đầu
    Anh ơi! Xin chớ "ngâm" lâu (dìm hàng)!=))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trò chơi vốn của Trời cho
      Cứ chơi cho thỏa lo chi (dìm hàng)
      Hehe...

      Xóa
  14. Khổ vậy, cứ nhằm những chốn đoạn trường mà zô!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khổ thế, cứ dốt lâu, ngu bền, khó đào tạo, cụ Nô ạ! :D

      Xóa
    2. Anh Ninh đang viết kịch bản cho Kiều lên phim đấy, cái lời nhận xét của anh Dũng hay và hợp ghê

      Xóa
  15. Mình đặt tiêu ề cho bài này là TRÒ CHƠI được không bạn?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có thể, sau khi trò chơi được kết thúc, bạn nhỉ? :D

      Xóa
  16. Trò chơi đã kết thúc, còn bây giờ là bắt đầu "ăn mày dĩ vãng" đây?:8)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xem thử có còn sót lại những mảnh vụn nào không đó mà bạn mình! ;)

      Xóa
  17. Lại 'đập gương xưa tìm bóng ư' ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. ... Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
      Nền cũ lâu đài bóng tịch dương...
      Vậy thôi huynh ơi!!!

      Xóa
    2. Có một bài bên nhà Aqa ấy ,bạn ấy trả lời khách như ni: Thu Thảo thời nay đi xế hộp roài.....cũng nghịch chị nhỉ!

      Xóa
  18. Đi hà lội về nhậu đã không gọi .còn qua nhà nói "ắc chi...." dị em gái....tôi ơi.!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hic... Kêu mà chảnh cáo bận còn kiện cáo gì nữa, ông anh!

      Xóa
  19. "Dạ, cho em ly chanh Rhum"
    Giật mình! Lại có Rhum trong vụ này nữa sao!
    Rhum đây em, đến bên Rhum và nhón gót lên một tí,:bh nhắm mắt lại:-*

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi... Chắc là anh Rhum phải nhón gót lên đấy ạ! :))

      Xóa
    2. Tài...lanh thiệt! kkkkkkkkkkk:bh

      Xóa
  20. "Nó' còn nhỏ nhít thế mà đã chơi "nước uống có men" rồi, hèn gì! Hồi đó mà cùng với cái can đảm rủ anh tới nhà nhỏ Hiền với bọn em nó can đảm dặn hắn cho anh cái chanh rhum 3 sec thì tình hình thế giới thay đổi rồi!. Vừa men rượu vừa men tình nên nhìn "hắn" không thấy dể thương mới lạ! Dầu sao, chờ đợi để được đọc và đọc nhẩn nha theo cách kể của tác giả thiệt là vui!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Haha... Lúc đó nó cũng đang muốn dùng chiêu "đưa hắn vào hạ..." đó chứ anh HN, nhưng thất bại vì hắn cảnh giác quá cao, nên nó đành thua vậy!!!

      Xóa
  21. "Chiều và tối đang nhập nhoạng vờn nhau, cái bóng đen chưa kịp thẫm màu..." Em mới đọc đến đó thì đã vội nghĩ, hình như đây là một câu chuyện hình sự. Đọc tiếp, không phải! Đọc xong, ôi đúng rồi! :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi... Chuẩn bị ... hành sự sau khi sự được hình thành đó Phi Thiên Vũ ui!!!

      Xóa
  22. . Người ơi lòng rối mà chi
    Cứ để tim thắm ôm ghì ước mơ
    .Cuộc đời nênh nổi biến ngờ
    Đừng để vụt mất những tơ tình lòng ...............
    .........

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tơ tình lòng không vò mà rối
      Gỡ ra rồi lại vội kết tơ
      Đâu rồi cái cõi bến mơ?
      Để em giờ phải bơ vơ đợi chờ..........

      Xóa
  23. Cứ nằm chờ để đợi đến khi nào "trời cho" đến đích! Chịu khó mà dằn lòng, cắn răng, cắn lợi để "Tọa sơn quan hổ đấu"... Con nào mà "chết" trước lúc đó ta "nhảy" vào cũng chưa muộn!
    Nói dại: Nếu cả hai "con" đều chết cùng một lúc trong cuộc chơi này thì sao nhỉ?:-h

    Trả lờiXóa
  24. Thành công của tác giả là bắt được mọi người chờ đợi
    Còn chờ đễ được cái gì thì hạ hồi phân giải.
    Dòng thác ầm ào dội từ trên cao xuống chỉ nhìn đã choáng ngợp
    Bây giờ đang hiền hòa, phẳng lặng
    Để rồi gầm réo ở một nơi khác
    Lại chờ...

    Trả lờiXóa
  25. Con nhỏ mặc đầm đỏ: Mặt xnh,dáng đẹp- nhìn ảnh cũ, nhìn dáng bi giờ ok đúng. BIẾT LÀM ĐIỆU ( là làm đẹp nhỉ)ok đúng thật
    Em vùa đi Hà Giang rồi leo tuột lên cao nguyên đá Đồng văn, lạnh lắm,hơn 400 km về đên nhà là ngó cái || này đây, em chả theo dõi câu chuyện em chỉ ngó con nhỏ mặc đầm,cậy dáng đẹp ....điệu đến tận bi giờ thoai.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi...
      Để cho Ong thất vọng não nề về chị đấy nhỉ?
      Tưởng rủ chị "dối già" té ra cái mụ già này đòi "dối trẻ" :))

      Xóa
    2. Có vẻ như bạn Tuấn( hoạ sĩ) đang chộp vé vù vào Nha Trang đấy chị ơi!

      Xóa
    3. Hihi...
      Sẵn sàng đón tiếp khách phương xa Ong ơi! :D

      Xóa
    4. Rõ là cơ duyên của em,bao lâu không đi xem rạp
      Ngó theo chị từ nhỏ bõ công ghê

      Xóa
  26. CHƯA...ĐỀ mà vội chạy đi mô?
    Nghe có tuyển NHỮNG NGƯỜI CON GÁI TÀI ...LANH nên vội chạy đi nộp mạng hớ? O con gái này đúng là TÀI LANH! R chấm o rồi đó.
    Gởi gấp 8 tấm ảnh chụp nhiều tư thế, bận hay không bận gì cũng gởi nhanh cho R nhé!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hehe...
      Cho NT biết địa chỉ đi, NT sẽ gởi hổng phải 8 tấm mà là 36 tấm luôn cho anh Rhum : Rhum nồng chưa uống mà say - Ngó hình xong té lăn quay, rồi đời!!! =))

      Xóa
  27. Như Thị ơi! Sáng thứ bảy ăn bún cá ở chợ Đầm nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Giờ này chắc là 2 Chị đi ăn Bún Cá rồi đây.....:-(

      Xóa
    2. MTB ơi, chị đã gặp được chị Gốc Mai, nhưng đã lỡ buổi bún cá rồi!
      (Vì gặp muộn í mà!) :D

      Xóa
  28. Muốn "mê" quá mà chẳng thể nào mê được!

    Trả lờiXóa
  29. Như Thị ngâm gì cũng...lâu !
    Ngâm cho nhũn hết còn đâu mà chờ ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Như Thị ngậm Thị cho lâu
      Cho Như thành Thị cho Mầu lâu phai!!!
      Kekeke...

      Xóa
  30. Trả lời
    1. Cà mà không "điểm" sao phê?
      Nhớ cho địa chỉ MINH LÊ ới ời!!!

      Xóa
  31. Chị lại đi đâu......................có "em mới" nên quên " em cũ " này luôn rồi.....Hic.....Hic

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. MTB ơi!
      Chị đang chuẩn bị hành trang đi theo... phò cụ Giáp!!!
      Hehe...

      Xóa
  32. Tưởng rằng nay đã "có đề"
    Vẫn "ngâm" cho nát lời thề ngày xưa!
    Cho lim, cho sến thành dưa
    Có chồng mà vẫn như chưa có chồng!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có vẫn còn xa với cái đề
      Mong anh thông củm chứ đừng chê!
      Thâm giao bạn hữu xin giữ lấy
      Chớ vội đưa nhau vào cõi mê!
      Hê Hê...

      Xóa
  33. Em vẫn đọc trên điện thoại những "Chưa đề" của chị đó. Định chờ đến lúc 'Có đề" thì com, mà chờ mãi không thấy.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hic...
      Cái đầu dạo này nó đang "chỉ đạo từ xa" Lộc Vừng ơi!

      Xóa
  34. . Mãi mà chẳng thấy ra đề
    Thôi đành tôi lại ra đê đứng chờ ..........

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ra đê hóng gió đi Lê
      Chờ cho Như thị hết mê, có đề!!! :D

      Xóa
  35. Mông lung thật lòng sau khi đọc lần thứ...nhất
    :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi... Mới đọc lần thứ... nhất mà Mông lung thật lòng là sao vậy bạn???
      Théc méc ghê nơi!!! :-o

      Xóa
  36. Đến thăm Bạn, chúc Bạn những ngày nghỉ cuối tuần thật nhiều niềm vui và nồng nàn hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  37. Từ "chưa" thành "có" khá lâu
    Nóng lòng anh muốn bắc cầu em sang!
    Trời se duyên hắn với nàng
    Đừng "vờn" lâu quá...mà càng cách xa!

    Trả lờiXóa
  38. Chị dạo này " mê Face bỏ bê Blog" quá nghen.....:-s

    Trả lờiXóa
  39. Trả lời
    1. Lâu cũng không sao, vẫn còn nhớ nhau là vui rồi anh ha? :D

      Xóa
  40. nhà bạn đông vui lắm.chia sẽ bài đăng và mời bạn qua nhà giao lưu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Xin chào bạn, sẽ ghé bạn để làm quen nhé! :(

      Xóa
  41. Có lẽ bi kịch từ sự chở che bao bọc như người mẹ trong tình yêu,hả NT?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trong tình yêu của người đàn bà lúc nào cũng có bóng dáng của tình mẫu tử mà, phải không anh Phương?

      Xóa
  42. Trừi ưi là trừi ưi... Sao chị mãi chưa cho em đọc bài mới vậy trừi?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hihi... Tiền và Tình nó đang vật chị te tua F ui!

      Xóa
  43. ''. Mãi mà chẳng thấy ra đề
    Thôi đành tôi lại ra đê đứng chờ ..........''LTM

    Ra đê hóng gió đi Lê
    Chờ cho Như thị hết mê, có đề!!! ....Như Thị
    .
    . Như thị quên mất nẻo về
    Thì bao giờ mới có đề bài đây ...............

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chưa đề chưa tỉnh chưa mê
      MINH LÊ hóng gió cho tê tái... lòng...
      Hihi... đang bí ML ơi!

      Xóa
  44. Chờ coi nữa... Chị viết càng lúc càng thấy hấp dẫn.

    Trả lờiXóa
  45. Em đọc Aqa,đọc Cụ và nhớ Miêu với Như thị- đố chị em nghĩ gì mà nói thế???

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. HIhi... Chị nhớ lại cái câu: "Triệu người quen có mấy người thân..."

      Xóa
  46. Nhận xét thứ 101:
    Merry Xmas!

    Trả lờiXóa
  47. Tắc! Viết cái gì không viết đi viết TẮC, để cho tôi TỨC. cứ mỗi lần nhìn vào link là lại thấy chữ TẮC , thôi bà chết quách đi để tôi khỏi phải yêu quý bà!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ông bạn già ơi! Chuẩn bị gởi tiền phúng điếu cho tớ nhé!
      Yêu quý gì mà dữ dội thế kia! Yêu quý tớ cho đến chết lận sao?

      Xóa
:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Lên đầu trang
Xuống cuối trang