Trang

27 thg 12, 2011

chó

Mấy hôm nay, trước cửa hàng của nó có một con chó cứ thường xuyên lai vãng, có đuổi hắn, thì hắn bỏ đi, nhưng chỉ một lát thôi là hắn lại quay trở lại, giương đôi mắt đục, nhòe ghèn lên đăm đăm nhìn nó, như muốn cầu xin một điều gì?Mấy nhỏ bán hàng xung quanh xúm lại chọc nó,
hihi... má này có dziên quá ta, đến chó mà cũng còn trồng cây si, bất kể đuổi xô như thế nào cũng hổng chịu bỏ cuộc!
Mà thiệt lạ, cả một lô cửa hàng, mà hắn không đến, cứ quay lại chỗ nó.
Hay là hắn bắt mùi đồng loại?
Nó tuổi tuất mà?
Hehe...

Nhìn con chó thấy mà não nuột, chó Nhật đàng hoàng à nha, bộ lông xù vẫn còn dấu tích, tuy rằng bây giờ chỉ còn lại từng túm nhỏ, đen đủi, lướt thướt dính vào tấm thân gầy giơ xương.
Lộ rõ trong cặp mắt của hắn, nó nhìn thấy cái gì đó như là một nỗi buồn sâu thẳm.
Hình như hắn già lắm rồi, đi khệnh khạng như lết.

Ê mậy, nó kêu con nhỏ bán gần bên.
Mày coi hắn đực hay cái mà tụi mày kêu hắn trồng cây si tao?
Nếu đực tao gọi là Bồ.Nếu cái tao gọi là Bạn.Hé?
Cái, Cái, Má ơi,
Cái hả?
Dzậy hắn là Bạn. OK!
Nhưng mà sao kỳ dzậy ta? Chó Nhật mà cũng bị ruồng bỏ đi lang thang sao?
À! Nó hiểu ra rồi! Chó này già quá, lại ốm nhách, không còn miếng thịt nào.
Chớ không thì hắn cũng đã được trưng dụng ở các quán "cầy tơ" rùi!

Nó đang ăn cơm, hèn gì hắn đánh mùi bò tới,
Còn lại một ít, nó đem tới cho hắn, Ăn đi, Bạn đói lắm phải không?
Nó vỗ về, Bạn mà!


Nó ngọt ngào thế, mà hình như hắn vẫn còn e ngại,
chỉ vẫy vẫy nhẹ cái đuôi chớ không dám tới dĩa cơm.
Hắn sợ chăng? Hắn không dám tin chăng?
Có lẽ, hắn đã từng bị nhiều lần xua đuổi nên thận trọng, dè dặt?
Cho dù khi được đưa thức ăn tận...mõm?

E dè tí vậy thôi, nhưng rồi cái đói cũng thắng
Hắn vội vàng chén sạch dĩa cơm
Hết rồi, hình như vẫn chưa no
Hắn đưa cặp mắt nhìn nó, chờ đợi.

Tranh thủ lúc vắng khách, nó tám với cái đám đang nhao nhao.
Tụi bây coi, hắn cũng dòng dõi quý phái đó nhé, chó kiểng mà.
Tụi mày có thấy mấy con chó Nhật đương kim trẻ đẹp không? Người ta cưng hơn trứng, ăn thì có khi thịt bò, khi trứng lộn, được tỉa tót thường xuyên nên bộ lông trắng nuột, mượt mà, lại được may nhiều lớp áo mặc cho ấm vào mùa lạnh, như hôm nay chẳng hạn,chưa kể là tối còn cho ngủ chung, thỉnh thoảng còn được hun chùn chụt.
Có nhiều khi, không muốn rời nửa bước, lái xe dạo phố cũng chở chó cưng đi theo.

Mà sao con chó này lại xuất hiện ở đây? Với cái dáng điệu thảm não dzậy cà?
Một đứa trong đám nói
Chắc nó già quá nên chủ bỏ
Không phải đâu mày
Chủ nào mà bỏ chó?
Mà chó lại càng không bỏ chủ!
Chó là một loài vật có máu trung thành mà?
Hay là chủ ác quá nên hắn bỏ đi bụi đời?
Mà cũng có thể hắn đi theo đực nên quên đường về nhà?
Haha.. Cả đám cười nắc nẻ
Má suy bụng ta ra bụng chó!Trời biết, mấy con ạ!

Nó còn chưa biết nó, huống hồ gì biết hắn!
Mà thiệt tui bây à? Sao tao thấy nó giống tao quá mạng!
Tao cũng là con dòng, cháu giống đó nhé, như con chó kiểng kia.
Cái hồi còn trẻ, khỏe, tao cũng được cưng lắm nha tụi bây?
Cũng được ăn thịt bò, ăn trứng lộn, được mặc ấm, được cho ngủ chung giường, được chở đi dạo phố...
Giống chó kiểng lắm đó.
Quên chớ! Cũng được hun chùn chụt!
Nó y chang hắn! Hehe...

Ủa? mà sao khúc đầu giống vậy mà khúc sau cũng giống luôn?
Nó bây giờ cũng ốm giơ xương. Tóc tai cũng lơ thơ vài cọng. Cũng lếch thếch lang thang. Cũng chầu chực với cuộc đời bằng đôi mắt cầu khẩn van xin. Cũng buồn thảm, lủi thủi, lẻ loi, lê lết sống trong vô định?

Có muôn trùng nguyên nhân để dẫn đến cái kết quả.
Biết cái nguyên nhân nào để mà khẳng định cho cái kết quả ngày hôm nay?
Chỉ biết rằng, khi nó nhìn thấy con vật nhỏ bé, yếu ớt, run rẩy nằm khép nép trong một góc xó khi bị con người xua đuổi kia,
không dưng nó cảm thấy buồn vô hạn,
Chợt chạnh lòng, nghĩ cho mình.
Tại sao?
Sao mà tội nghiệp cho nó và hắn ghê!

Má, má...
Một đứa trong đám phát biểu
Hay là má đem nó về nuôi đi cho có bạn
Con thấy nó giống má lắm đó
Vừa là đồng loại mà vừa là đồng cảnh ngộCó khi đồng chết một lần cho đỡ cô đơn! haha...

Cái đám quỷ sứ này dám cười trên sự đau khổ của má tui bây ha?

Thôi đừng xúi dại tụi bây
Thân tao, tao còn lo chưa xong
Cơm hằng bữa tao còn làm biếng ăn
Ngủ hằng đêm tao còn trằn trọc
Sức đâu mà tao mang họa vào thân?

Quay sang hắn đang nằm nghếch mõm, nó nói như tạ lỗi
Thông cảm cho mình nha Bạn?
Mình cũng hiểu Bạn lắm lắm
Tội nghiệp Bạn lắm lắm
Nhưng...
Thôi thì thôi nhé, cùng đành thế thôi!
Tuy mình OK Bạn là Bạn
Nhưng mình lực bất tòng tâmNên bạn ráng chết một mình
Giống như mình
Sẽ ráng chết một mình, như bạn!
Huhu...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lên đầu trang
Xuống cuối trang