Trang

8 thg 1, 2012

ghen

Sáng nay, chị cả nó ghé thăm, nhìn thấy chị vẫn dáng dấp thanh mảnh, khuôn mặt hiền lành, nụ cười an phận, không dưng nó nhớ lại chuyện đời của chị cách đây hơn bốn mươi năm. 

Chị lấy chồng sớm, nó nhớ như in, đám cưới của chị tổ chức tại nhà, tới ba ngày ba đêm! Một ngày nhóm họ, một ngày họ đàng trai và một ngày cho đàng gái.
Vào thời đó, đám cưới không thường được tổ chức tại nhà hàng sang trọng như bây giờ, chỉ dựng lều, che rạp ở sân nhà, bài trí trang hoàng thì bạn bè hai bên xúm nhau lo, thợ nấu mượn hàng xóm, tuy là không cầu kỳ, nhưng thật là thân tình, ấm cúng. 
Nó nhớ, đúng là vui còn hơn tết!

Cô dâu chị cả và ông anh rể của nó thật là đẹp đôi. Trong ánh mắt của hai người ngời ngời niềm vui.
Những tưởng đâu cặp đôi đó sẽ là trăm năm hạnh phúc và ở bên nhau đến răng long đầu bạc như lời chúc tụng của khách khứa và họ hàng hai bên.
Nhất là tất cả mọi việc cho cái đám cưới đó được tiến hành thật chu đáo, nào là xem tuổi rất hạp, ngày ăn lễ dạm, hỏi, cưới đều được răm rắp theo ý của Thầy hẳn hoi!
Vậy mà hơn chục năm sau chớ mấy, cặp đôi đó sớm đóng phim buồn!

Cái bà chị này, nó cũng dám biết sợ chị luôn nhé! Tính từ ngày đám cưới, chưa tới mười năm, đã cho ra đời những bảy đứa nhóc! Mà cái tạng người của chị nhỏ xíu, như cái kẹo í, mà sao sức đâu mà sản xuất nhiều thế! Đúng là nhỏ con mà ngon độ!

Chuyện xảy ra lúc chị sinh đứa con út, thằng nhỏ mới có được hai tháng tuổi chớ nhiêu? Ông chồng yêu quý của chị có mèo!
Tìm hiểu ra mới biết, cái ả này làm chung đơn vị với ổng.
Số là tay anh rể của nó là lính quân nhu của chế độ cũ, chuyên ngành cung cấp quân trang cho lính, cô ả là một trong đội ngũ thợ may cho đơn vị này.
Cô ả mặt mũi coi cũng tàm tạm thôi, nhưng được cái là phổng phao, đầy đặn và chắc nhất một điều là trẻ, khỏe hơn bà chị của nó.
Và ả đương là con gái nheo nhẽo, chưa chồng!

Tối hôm đó, thường lệ, nó ghé thăm chị và cháu.
Chưa kịp vào nhà, nó đã nghe tiếng khóc ngằn ngặt của thằng nhỏ mới sinh.
Đẩy cửa bước vào, cảnh tượng trước mắt làm nó ứa nước mắt.
Trên chiếc chiếu trãi dưới đất, sáu đứa lớn, đứa nọ gác lên đứa kia, ngủ say sưa.
Áo quần dơ dáy, mặt mũi lấm lem.
Còn thằng nhỏ mới sinh thì nằm trên nôi, khóc ngất.
Kêu chị ơi, chị hỡi, không thấy chị đâu?

Nó biết, bà chị này bỏ bầy con đi đâu rồi!

Ẳm đứa bé lên, té ra thằng nhỏ tè ướt hết cả tả áo, nên khóc.
Thay đồ cho cháu xong, khuấy tí sữa cho cháu bú.
Thằng bé được khô ráo, bú no, nín khe, nhắm mắt ngủ tiếp.
Nó khép hờ cửa, qua hàng xóm nhờ xem chừng mấy đứa cháu
Đi tìm bà chị đang điên vì ghen của nó!

Phóng xe tới nhà cô ả, y như rằng, nó thấy bà chị cả của nó đang thu lu đứng trước cổng nhà của tình địch, áo xống phong phanh trong khi mới đẻ dậy, mắt thì chăm chăm nhìn vào cánh cổng khép, bất động, vô hồn.
Thấy thương chị, nhưng mà nó điên lắm, nó xấn tới, nắm tay chị nó quát chị một hơi, bộ bà khùng rồi hả? Con một bầy bỏ ở nhà, thằng nhỏ thì khóc tét lổ rún, bà đi tới đây làm cái gì? Cùng lắm thì  cũng làm y như với bà thôi, tội vạ gì mà đứng rình như ăn trộm vậy? Đi về!
Bà chị nó, không nói nỗi thành lời, chỉ biết ôm nó mà khóc nức nỡ.

Cùng một ông cha sinh ra, mà sao bà chị này của nó hiền lành quá thể, chả bù với nó, tánh nó nóng như Trương Phi, phải mà vào tay nó, thì nó tiễn vong ngay, giữ kẻ ở, không giữ người đi!
Ghen gì mà thảm não dzậy trời! Một là xông vào đốt mẹ nhà nó cho rồi, còn không thì biết mình là kẻ bại trận thì rút lui trong danh dự đi!
Tiếc nuối chi mà bán mất mình như thế ta?

Rồi cũng áp tải chị về được với cái tổ ấm bây giờ đã trở thành thành lạnh tanh vì ông chồng đã mang đi ngọn lửa sưởi ấm chỗ khác!

Những tưởng bị con em lên lớp như vậy thì chị ít nhiều cũng tỉnh hồn ra mà sống chớ! Nhưng không, Chị cả của nó vẫn cố níu kéo cái hạnh phúc giờ đã trở thành nỗi đau rùng rợn!
Vẫn chỉ biết khóc âm thầm, chịu đựng, không dám phản ứng với chồng, dù là một lời than van.
Lý do gì để chị, một người vợ đã từng đau đớn, vật vả, đẻ ra cho ổng một bầy con bảy đứa, vất vả đến nỗi từ là một người con gái xinh đẹp trẻ trung, bây giờ trở thành hom hem, tàn tạ? 

Hehe... đó là hồi đó nó chưa có chồng
Nên chưa biết
Chớ sau này, khi đã ở trong chăn
Mới biết chăn có rận!
Nó còn mê chồng còn hơn chị nữa kia!
Đắng cay gì cũng chịu tuốt!
Miễn sao vẫn còn có anh trong đời!



Chưa đâu, cái dzụ ghen ngu như dzậy còn nhỏ, chả thấm vào đâu khi sau này nó nghe chị kể lại.
Sau đó một thời gian, không biết vì lý do gì ông chồng yêu quý của chị thuyên chuyển lên Ban Mê Thuộc.
Cả bầu đoàn thê tử cũng lếch thếch đi theo.
Cho dù ổng không muốn, nhưng chị vẫn năn nỉ cho bằng được.
Vì lúc đó ổng đã công khai sống chung với ả đó.
Ả cũng đã kịp có với ông chồng chị một đứa con!
Bà nhỏ cũng được tháp tùng đi luôn! 
Khakha... Cái chuyện hai bà cùng đi là chuyện nhỏ! Chuyện thu xếp sống chung mới là chuyện nhớn!

Lên tới nơi, cả gia đình được cấp cho một căn phòng trong khu gia binh của lính.
Chuyện thu xếp để sinh hoạt cũng bị hạn chế
Với mười một mạng người chen chúc
Hai cái giường của ba cặp vợ chồng được ngăn ra bởi một cái màn!
Đủ che khi nằm thôi!
Chớ khi đứng lên thì bên này ngó qua bên kia, thoải mái!

Hồi giờ, nghe cái chuyện chia ca 
Hai, tư, sáu. Ba, năm, bảy
Chúa Nhật nghĩ xã hơi!
Tưởng là chuyện nói đùa
Mà là sự thật 100%
Qua lời kể của chị nó.
Chị ngày chẵn, ả ngày lẽ.
Pó tay!

Cái khúc này nè, mới thấy đứt ruột khi nghe chị tâm sự.

Em biết không?
Con quỷ này nó ghê lắm 
Tới ngày chẵn của chị
Hể nó thấy ổng mới leo lên giường thôi
Là ở bên đó nó đánh cho con nó khóc ỏm tỏi
Ồn ào cả đêm
Ở bên này tâm trí đâu mà còn làm ăn gì được?
Đã vậy mà chị cũng ngu.
Hể ở bên ổng là chị cứ lo khóc lóc, kể lể
Còn đâu mà tranh thủ yêu với đương!

Mà tới ngày lẽ của nó, là nó lo dỗ con nó ngủ sớm
Rồi hai đứa nó nằm úm nhau, thủ thỉ nhỏ to
Còn chị bên này, có ngủ được đâu?
Cứ thấp tha, thấp thỏm
Len lén đứng dậy dòm qua
Tới  khi thấy hai đứa nó... tùm lum, tà la...Chị muốn...xỉu!

Má ơi má! Ba ơi ba! 
Đẻ ra chi mấy đứa con gái như tụi con mà thảm dzữ dzậy nè!

Ghen gì mà Ngu!
Phải chi...
Ngu gì mà ghen!

1 nhận xét:

:)) w-) :-j :D ;) :p :-( :) :( :X =(( :-o :-/ :-* :| :-T :] x( o% b-( :-L @X =)) :-? :-h I-) :bh :8) :b) :-s :-r :O) :m)

Lên đầu trang
Xuống cuối trang